Frank đang muốn ngăn cản, lưỡi dao đã đụng đến khuôn mặt tái nhợt không chút máu của Audis, xẹt qua.
Ánh mắt Rhodes dán vào nơi vừa bị cắt –
Không để lại bất cứ dấu vết gì.
Hắn muốn thử thêm một lần nữa, nhưng cánh tay bị Frank nắm chặt. “Ngài có thể đổi vị trí muốn thử mà.” Frank dị thường kiên trì đề nghị.
Rhodes nói: “Ngươi không biết dùng mặt cậu ta là tiện nhất sao? Cánh tay cậu ta ở tít dưới nước…”
Frank dùng tay kia nhẹ nhàng nâng cánh tay Audis lên, giống như đây không phải một cánh tay mà là một món đồ sứ quý giá.
Rhodes nói: “Thân thể cậu ta hiện giờ ngươi có vứt ra đường cho xe ngựa lăn qua cũng không sao.”
Frank hỏi: “Không cần thử lại à?” Hình như cậu đang suy nghĩ có nên thả cánh tay vào không.
Người lâm vào bể tình thì không thể dùng lý trí bình thường để suy xét.
Rhodes không nói gì đè lại cánh tay Audis, hung hăng cắt dao qua.
Dù đã thử nghiệm ở mặt, nhưng trong nháy mắt chém xuống tay, tim Frank vẫn siết chặt, mãi đến khi không thấy vết thương trên tay mới nhẹ thở phào.
Rhodes lấy từ túi không gian ra một phong thư, nhanh chóng viết vài chữ, sau đó triệu hồi một bộ xương, nhét thư vào miệng nó, vỗ vỗ đầu nó: “Đi đi.”
Frank kinh ngạc: “Trong xe ngựa cũng triệu hồi xương khô được à?”
Rhodes càng kinh ngạc, “Chẳng lẽ lần nào ngươi cũng triệu hồi trên mặt đất?”
Frank gật đầu.
Rhodes nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-dai-luc-he-liet-chi-tam-vong-tich/1982691/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.