Màn đêm buông xuống, Murdoch được mời đến nhà Navister.
Hayden ngồi bên lò sưởi trong thư phòng đọc sách, chờ Murdoch tiến vào mới đứng dậy.
“Thời tiết chết tiệt, mưa phùn rả rích suốt ngày.” Murdoch vừa phàn nàn vừa cởi áo khoác, giao cho Hansen treo lên giá, sau đó ngồi xuống đối diện với Hayden trên ghế sa lông, tay vẫn chống quải trượng, “Ta nghĩ nguyên soái Hayden nhất định có lời quan trọng cần nói với ta.”
Hayden chậm rì rì ngồi xuống, ra hiệu cho Hansen lấy cho Murdoch một tấm thảm lông, rồi nói: “Ta quyết định cùng đi với Mundra đến vong linh giới.”
Murdoch sửng sốt, “Trời ạ, thật là một tin tốt làm cho người ta giật mình! Ta không biết làm thế nào cảm kích ngài mới phải.” Tuy miệng ông ta nói vậy, trên mặt lại không biểu hiện quá nhiều vui mừng, hiển nhiên biết rõ Hayden kêu mình đến tuyệt đối không phải chỉ vì một tin đó.
Hayden nói: “Nhưng trước khi đi, ta muốn giải quyết xong chút phiền toái.”
Murdoch hồ nghi nhìn hắn, tựa hồ đang đoán hắn sẽ đề xuất điều kiện gì.
Hayden hỏi: “Không biết ngài từng nghe nói chưa, sau khi chúng ta gặp nạn ở thành Cotter, cùng Gregory trở về báo tin còn có một ma pháp sư trẻ tuổi.”
Murdoch nói: “Ta không rõ lắm.”
Hayden nói tiếp: “Ma pháp sư trẻ đó đã được tìm thấy, chúng ta cũng tìm ra nguyên nhân Gregory mất trí nhớ.”
“Thật không?” Murdoch nghiêm túc hỏi, “Rốt cục là nguyên nhân gì?”
Hayden rất là khâm phục sự điềm tĩnh của ông ta, “Bởi vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-dai-luc-he-liet-chi-tam-vong-tich/1982660/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.