Khi khí vong linh trong thân thể hoàn toàn ngủ đông, quang minh thần lực sẽ biến thành nước suối ấm áp, róc rách xoa dịu sinh mệnh, cho dù không ăn không uống cũng có thể sống sót. Chỉ có điều Mundra vốn gầy như que củi sau sáu ngày dựa vào thần lực quang minh duy trì sinh mệnh, cả người giống như một que diêm lớn, không cẩn thận sẽ bị bẻ gẫy.
Bản thân cậu lại hoàn toàn không nhận ra. Với cậu mà nói, thân thể béo gầy chẳng khác gì quần áo dày mỏng, cùng lắm chỉ ảnh hưởng đến thể trọng và độ ấm, cậu thà dành thời gian nghiên cứu tinh thần lực còn hơn.
Mấy ngày nay, cậu vẫn luôn ở ranh giới giữa hôn mê và tỉnh táo, với ngoại giới chỉ có cảm giác mơ hồ, không thể nào tập trung tinh thần suy nghĩ. Nhưng so với lần đầu tiên tiếp xúc với quang minh thần lực liền ngất xỉu thì đây đã là đột phá.
Có lẽ, ảnh hưởng của quang minh thần lực với pháp sư vong linh không phải vĩnh cửu, một khi pháp sư vong linh có thói quen thích ứng với quang minh thần lực, có thể giảm ảnh hưởng của nó với thân thể đến mức thấp nhất.
Ý tưởng này khiến cho tim Mundra nhảy nhót.
Cậu mở to mắt, giãn tứ chi, để mình có thể thoải mái một chút trong cái ***g sắt.
“Thoạt nhìn ngươi không quá tệ, thằng nhóc kia.” Meron bưng một bình nhỏ tới, ngồi xổm trước ***g sắt, “Ta nhìn ra, ngươi có linh hồn thiện lương, tà ác là hoàn cảnh bắt ngươi phải ngụy trang. Quang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-dai-luc-he-liet-chi-tam-vong-tich/1982628/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.