Rhodes cả kinh, hai mắt chăm chú nhìn nhất cử nhất động của Mundra, rất sợ cậu làm ra hành động nào ngoài dự đoán. Mặc dù thời gian bọn họ ở cùng nhau không dài, nhưng trong khoảng thời gian không dài này, hắn có phân nửa là ngạc nhiên, nửa còn lại là kinh hồn táng đảm.
Mundra lười biếng đáp trả: “Rồi”. Nói xong, cậu đã muốn mở cửa đi ra.
Rhodes lập tức nhảy tới túm tay cậu, xuống giọng nói: “Ngươi phải cẩn thận, thành chủ là một người rất phức tạp”
Mundra nói: “Tháo vòng tay”
Rhodes mắt nhắm tai ngơ nói: “Ta sẽ nghĩ cách cứu ngươi. Không phải ngươi muốn quay về Xiguimo sao? Nhanh nhanh về đi”
Mundra nói: “Tháo vòng tay”
Rhodes tiếp tục giả bộ điếc tai, đẩy cậu về phía cửa.
Mundra nhàn nhạt liếc nhìn gã, sau đó mở cửa.
Người hầu cúi đầu, thấy cậu đi ra lập tức khom người nói: “Thành chủ đang chờ ở phòng khách”. Y chờ Mundra ra ngoài, ánh mắt hữu ý vô ý quét qua căn phòng. Cửa phòng mở nửa, có thể thấy rèm cửa sổ bị gió từ ban công làm lay động phất phơ, không một bóng người.
Bên trong Blue Castle so với bên ngoài trông càng rắc rối.
Mundra leo đủ ba tầng cầu thang khác nhau, đi qua ba năm dãy hành lang, hai hành lang uốn khúc, mới đến phòng khách hình chữ nhật cao năm sáu mét.
Vừa vào cửa, cậu căn bản chưa nhìn rõ người ngồi sau bàn ăn là ai, đã đặt mông ngồi xuống ghế bên cạnh bàn ăn, ụp mặt nhắm mắt dưỡng thần.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-dai-luc-he-liet-chi-tam-vong-tich/1982588/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.