Arnold và Darren dậy rất sớm, trời vừa mới sáng đã ra khỏi phòng.
Bọn họ vừa động, Hayden liền tỉnh. Cả đêm hắn đều ngủ rất nông, người đánh trận quanh năm, ở nơi xa lạ theo thói quen luôn duy trì cảnh giác. Bên ngoài truyền đến tiếng lao xao, hình như rất nhiều người đang đi lại. Hắn hơi dịch người, một tay đỡ Mundra, chầm chậm nghiêng thân.
Darren, Arnold và hàng xóm của bọn họ đang đứng trước căn phòng, trong tay mỗi người đều cầm bát đĩa, sau đó tốp năm tốp ba đi ra ngoài.
Hayden nghiêng đầu, thấy Gregory, Hansen cũng ló đầu ra.
Gregory nhanh chóng rụt đầu về, Hansen làm động tác chào Hayden. Hayden quay đầu, phát hiện Mundra đã tỉnh, đang mở to mắt nhìn mình. “Ngày mới”. Hắn mỉm cười, lấy đồ dùng vệ sinh cá nhân ra khỏi túi không gian, thuận tiên ngưng tụ một quả cầu nước thả vào trong cốc, sau đó xoay người rời đi, để lại cho cậu không gian cá nhân.
Hansen thấy Hayden nhảy vào, vội ngồi thẳng người, “Nguyên soái”
Hayden nói: “Suy nghĩ một đêm, ngươi nhận học trò chứ?”
Hôm qua yên tĩnh như vậy, tiếng nói bọn họ truyền qua phòng bên là chuyện trong dự đoán. Hansen nhức đầu nói: “Tôi còn trẻ”
Hayden nói: “Ngươi định cùng học trò tương lai kết duyên vợ chồng?”
“Hả?” Hansen kinh hoàng la lên.
Hayden nói: “Ta cho rằng tôi còn trẻ thường chỉ dùng làm cớ từ chối kết hôn”
Hansen nghiêm túc nói: “Nguyên soái, tôi không giống ngài”
Hayden nói: “Hửm?”
“Tôi là người rất chung thủy trong tình yêu”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-dai-luc-he-liet-chi-tam-vong-tich/1982585/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.