Chương trước
Chương sau
Hansen dụng lực đẩy ngọn thương của giáp vàng, trường kiếm chém về một bên, cản lại phân nửa truy binh. Nửa truy binh còn lại nhanh chóng đuổi về phía Blue Castle!

Giáp vàng nói: “Các ngươi chạy không thoát đâu”

Hansen cười tủm tỉm nhìn gã nói: “Chúng ta sẽ chạy thoát”

“Đây là thành Cotter”. Giáp vàng vừa nói, vừa đâm thương tới, “Bất kì ai cũng không thể thoát khỏi thủ hạ của ta!”

Hansen lùi về sau, trường kiếm quét thành đấu khí vòng cung, cường ngạnh chém lên bộ giáp vàng.

Chỉ nghe một tiếng “tang”, giáp vàng lùi về sau vài bước.

Hansen nhún vai nói: “Ta không phải bất kì ai ngươi gặp trước đây, ta là ta”

Giáp vàng vặn cổ, phát ra tiếng cười sằng sặc, “Ngươi là kỵ sĩ cấp bảy?”

Hansen sờ cằm nói: “Nghe nói là cấp tám”

Hai mắt giáp vàng trong nháy mắt bốc lên sát ý ngùn ngụt, “Thật không khéo, ta là cấp chín!” Ngọn thương màu vàng chợt lóe lên, bao phủ cả người Hansen trong kim quang.

Hansen vội thối lui!

Ngọn thương đột nhiên xông tới, xoay tròn uyển chuyển, tựa như xúc tu, điên cuồng bám theo Hansen.

Hansen dùng trường kiếm bắn ra mấy đạo đấu khí, nhưng đánh vào ngọn thương chỉ như gãi ngứa, không cách gì ngăn cản tốc độ tấn công của nó.

Cùng lúc đó, nhóm giáp bạc và lính canh bắt đầu bọc sườn. Hơn mười ngọn giáo từ các hướng khác nhau đâm về phía Hansen.

Hansen căng thẳng, hai chân đột nhiên đạp đất, thân thể nhảy lên.

Nhưng giáp vàng đã sớm nhìn thấu hướng đi của hắn, ngọn thương như xiềng xích quấn lấy hắn từ trên xuống dưới.

Đầu hơi nghiêng qua bên, nhưng bả vai đã trúng đòn. Cho dù có đấu khí hộ thể, nhưng chênh lệch rõ ràng giữa cấp tám và cấp chín khiến cho vai hắn truyền đến cơn đau buốt.

Đám giáp bạc thừa cơ phát ra hàng loạt đấu khí!

Mặc dù bọn chúng chỉ là kỵ sĩ cấp năm, nhưng nhiều con suối nhỏ tụ thành dòng sông, hơn mười đạo đấu khí tụ thành luồng đấu khí cực mạnh, giăng kín phía dưới hắn, cả người hắn bị bắn lên không trung.

“Phụt”. Hắn ộc máu, trở mình ngay giữa không trung, muốn mượn lực chạy về sau. Nhưng giáp vàng đã chắn lối đi của hắn, ngọn thương trong tay phát ra hàng trăm kim quang, không hề lưu tình bắn thẳng về phía Hansen.

Hansen giơ ngang kiếm, không lùi mà tiến tới, không màng tới tính mệnh lao lên.

Mắt thấy đấu khí kim sắc sắp sửa xuyên thủng ngực Hansen, đột nhiên xuất hiện bóng người chắn giữa hai người, hấp thu toàn bộ đấu khí kim sắc.

“Nguyên… Ngài!” Hansen ôm ngực, tinh thần phấn chấn.

Hayden hấp thu đấu khí, trong ngực cũng cảm thấy một cơn cuồng phong, nhưng biểu hiện vân đạm phong khinh cười nói: “Không ngờ sớm gặp lại như vậy”

Giáp vàng nhìn nhóm người Mundra, Gregory, lại nhìn về phía Blue Castle, đoán được bọn họ cố tình dẫn dụ đạo truy binh rồi hồi mã thương, không khỏi nheo mắt nói: “Rốt cuộc các ngươi là ai?” Kỵ sĩ ở Mộng đại lục xem như không phải chức nghiệp hiếm, nhưng kỵ sĩ cấp tám tuyệt đối hiếm. Lại càng không nói nam tử tóc vàng trước mặt này, ngay cả y cũng không chạm đến đáy. Vừa ra tay liền có thể hấp thu đấu khí của y, cho dù hắn không phải kỵ sĩ thánh cấp mười thì cũng không cách ngưỡng ấy bao xa.

Hayden nói: “Người đi đường tới thăm bạn”

Giáp vàng nói: “Thành Cotter có bạn của ngươi?”

“Bạn ở thành Mael”. Hayden cười nhã nhặn nói, “Nếu ngươi sẵn sàng cởi bỏ hiểu lầm lần này, ta rất sẵn sàng phối hợp”

“Vậy thực không may rồi”. Giáp vàng nói, “Ta chỉ thích cởi bỏ hiểu lầm với người khác ở trong nhà giam của ta”

Hayden ra dấu tay với Hansen.

Hansen kéo Mundra chạy theo hướng kia.

Gregory, tiểu ma pháp sư và thiếu niên thấy thế, cũng chạy theo.

Nhóm giáp bạc muốn đuổi theo, lại bị Hayden giang tay ngăn cản.

Mặc dù cánh tay hắn không dài, cũng không cầm bất cứ vũ khí gì, nhưng những người khác vẫn bị chặn lại. Dường như xung quanh hắn có một bức tường trong suốt, khiến người không cách nào vượt qua.

Giáp vàng siết chặt ngọn thương trong tay.

Hayden xác nhận nhóm người mình đã chạy xa một đoạn, thân thể đột nhiên bay vút về sau.

Tốc độ cực nhanh!

Giáp vàng sửng sốt, Hayden đã hóa thành một chấm đen nhỏ xíu, nhanh chóng tan biến khỏi tầm nhìn.

“Kỵ sĩ thánh?!” Nhóm giáp bạc hét lên.

Sự khác nhau giữ kỵ sĩ thánh và kỵ sĩ cấp chín chính là sự khác nhau giữa truyền thuyết và thiên tài. Thiên tài mặc dù hiếm, nhưng không phải không thấy được, nhưng truyền thuyết thì khác, cho đến giờ… kỵ sĩ thánh Mộng đại lục biết đến chỉ có đội trưởng đội kỵ sĩ thần thánh Chris, nhưng bọn họ biết người này chắc chắn không phải.

Chris được phong là đội trưởng xấu nhất từ trước đến nay của đội kỵ sĩ thần thánh, mà người mới nãy hiển nhiên không đảm đương nổi “vinh quang” như vậy.

“Có tiếp tục đuổi theo không?” Một giáp bạc hỏi.

Giáp vàng cười lạnh nói: “Ngươi cảm thấy bọn họ có thể thoát khỏi thành Cotter không?”

Nếu lúc trước Gregory còn có ý trách Hansen mang theo một thiếu niên ngay cả chạy cũng không chạy nổi cùng trốn, thì hiện tại đã hoàn toàn không còn.

Thiếu niên dẫn bọn họ lanh lẹ xuyên qua hàng loạt ngõ hẻm chằng chịt bên trong thành Cotter.

Thành Cotter là một thành thị có sự chênh lệch giàu nghèo rất lớn. Có Blue Castle nổi tiếng tráng lệ, cũng có những nơi còn không đáng gọi là “khu ổ chuột”. Bọn họ hiện tại đang hướng về nơi tập trung khu ổ chuột.

Thiếu niên, tiểu ma pháp sư và Mundra đều sắp quỵ. Nhất là thiếu niên, mặc dù nửa đường đã ăn một chiếc bánh mì do tiểu ma pháp sư đưa cho nhưng vẫn chẳng mấy chốc đã thở không ra hơi.

Hayden tự tiếu phi tiếu nhìn Gregory.

Vai Hansen bị thương, không thể đảm nhiệm công tác vận tải, mà tiếp theo…

Gregory bình tĩnh nhìn lại hắn.

Hayden lấy ra trường kiếm từ trong túi không gian, giả bộ chạy tuốt lên trước mở đường, tay còn lại không quên nắm chặt Mundra.

Gregory nhíu mày, bất đắc dĩ kẹp lấy thiếu niên. Động tác y tuyệt đối không thể tính là ôn nhu, nhưng so với đám lính gác động chút là đánh là mắng lúc trước mà nói, đã nhẹ nhàng hơn nhiều lắm.

Cho nên thiếu niên tùy ý y quắp theo mình, không hề cảm thấy khó chịu, chăm chú dẫn đường.

Đi được gần một giờ, bọn họ rốt cuộc tới trước một căn nhà nhìn qua rất giống tổ ong. Một cái đầu nhanh chóng thò ra từ một ô vuông của căn nhà, nhìn bọn họ đầy địch ý.

“Darren!” Một tiếng kêu kinh hỉ thu hút sự chú ý, bọn họ nhìn thấy một bóng người đen gầy nhảy xuống từ ô vuông cao nhất. Theo ước tính của Hansen, nó cao khoảng bảy tám mét, thế mà cậu ta không có bất cứ công cụ hay kỹ xảo nào, lẹ làng nhảy xuống như vậy, lông tóc vô thương.

Người kia kích động đứng cách thiếu niên không xa, cảnh giác nhìn đám người Hayden, muốn tiến lên, lại dè chừng.

Thiếu niên chính là Darren. Cậu nói: “Arnold. Bọn họ là người tốt, bọn họ giúp tớ trốn ra”

Đôi con ngươi lẫn lộn xẹt qua khuôn mặt từng người trong nhóm người Hayden, sau đó chìa tay về phía Darren nói: “Chúng ta trở về đi”

Darren kéo tay cậu ta nói: “Cậu ở đây lâu nhất, bọn họ muốn tới thành Mael, cậu có thể giúp bọn họ không?” Hai người từng bị nhốt chung với nhau, trong những ngày tăm tối ấy, hai người là bạn bè tốt nhất, cùng nhau hứng chịu quát tháo của lính canh, cùng nhau tranh cướp miếng ăn với đám người lớn khỏe mạnh hơn bọn họ, hai người thậm chí từng thề, cho dù sau này xảy ra bất cứ chuyện gì, hai người sẽ luôn là bạn tốt, bạn tốt cả đời. Về sau chủ mỏ của thành Cotter tìm thợ mỏ, bọn họ đều được chọn, đáng tiếc ở chỗ này không bao lâu, cậu lại bị bọn buôn người khác bắt đi, một lần nữa sống lại những ngày trong quá khứ, cho đến khi được nhóm người Hansen cứu thoát.

Arnold kéo cậu ra sau mình, ánh mắt sắc lẻm nhìn về phía Hayden nói: “Các ngươi là quý tộc?”

Hayden thẳng thắn trả lời: “Phải”

Arnold lạnh lùng nói: “Ta không giúp quý tộc”

Hayden cười nói: “Cậu ghét quý tộc, hay là ghét quý tộc đến thành Cotter mua người, hay là ghét… thành chủ thành Cotter và thủ hạ của gã là quý tộc?”

Arnold nói: “Có gì khác nhau sao?”

“Đương nhiên khác nhau”. Hayden nói, “Cậu có thể hỏi bạn mình, ta và bọn họ không cùng một phe”

Darren gật đầu, chỉ vào tiểu ma pháp sư nói: “Cậu ta là ma pháp sư, cậu ta cho tớ bánh mì ăn”

Arnold giật tay cậu.

Darren lập tức rụt cổ không dám nói nữa.

Hayden nói: “Ở đế quốc, buôn bán dân cư là bị nghiêm cấm. Người vi phạm, sẽ bị thiêu sống”

Arnold nhạo báng nói: “Ngươi nghĩ ta sẽ tin lời ngươi nói sao? Giống như đám quý tộc đã nói, thế giới này là thế giới của quý tộc, các ngươi đặt ra quy tắc, sau đó ép những người khác tuân thủ nó, nhưng không bao gồm chính các ngươi! Các ngươi đặt mình ở vị trí cao cao tại thượng, nhưng tất cả phía dưới đều dùng chính mồ hôi và máu của bọn ta xây nên!”

Hansen nhịn không được nói: “Cũng không phải tất cả đều giống như ngươi nói”

Arnold nói: “Có gì khác nhau hả? Các ngươi có tỉ mỉ phân biệt bình dân này với bình dân kia không? Nếu các ngươi không làm như vậy, vì sao lại trông chờ chúng ta phân biệt quý tộc này với quý tộc kia”

Hayden nói: “Cậu có thể không coi ta là quý tộc, mà coi ta là người có thể giúp đỡ người của cậu”

Arnold cười lạnh nói: “Người hiện giờ cần giúp đỡ chẳng nhẽ không phải các ngươi sao?”

Hayden rốt cuộc bật cười. Thiếu niên trước mặt này mồm miệng thực bất đồng với vóc dáng cùng tuổi tác, khiến người khác phải bất ngờ.

Mundra đột nhiên nói: “Để quý tộc đáng ghét chém giết lẫn nhau, không phải một vụ làm ăn không tồi sao?”

Arnold sửng sốt, “Cái gì?”

Mundra nói: “Vụ làm ăn này tôi không thấy cậu thiệt thòi chỗ nào”

Arnold nhíu mày suy nghĩ.

Hayden duỗi tay vuốt tóc Mundra. Xem chừng, mồm miệng tiểu thư Monica của hắn cũng không hề thua kém Arnold.

Arnold nói: “Ta chưa từng đến thành Mael, không biết đi thế nào”

Darren nói: “Không phải cậu từng ở trong Blue Castle sao?”

“Tớ từng ở đó, nhưng chỉ có vài ngày thôi. Làm biết được nhiều chuyện như vậy”. Arnold nói.

Gregory nói: “Vậy cậu có biết ngoài công hội ma pháp, ở đâu trong thành Cotter còn có ma pháp trận truyền tống?”

Hansen cho rằng năm chữ ma pháp trận truyền tống này đối với Arnold mà nói, là vô cùng ảo diệu, đang định giải thích kỹ lưỡng, không ngờ Arnold đã gật đầu nói: “Ta biết. Trong Blue Castle có”

“Mọi người nói”, Hansen nghi ngờ nói, “Có phải cậu ta nghe theo gợi ý của tiểu thư Monica, cho nên bày ra một cái kế hoàn mỹ để chúng ta và Michael chém giết lẫn nhau?” Hắn nhìn Hayden, nhưng Hayden không phản ứng, hết cách đành nhìn Gregory.

Gregory nói: “Tôi nghĩ so với Blue Castle, công hội ma pháp an toàn hơn một chút”

Hayden nói: “Truyền tống trận của công hội ma pháp không thể tới thành Mael”

“Nhưng có thể về nhà”. Gregory hiển nhiên có ý lùi bước. Sở dĩ y muốn đưa Mundra trở về thành Mael, không phải vì thực sự muốn đưa cậu về nhà, mà chỉ là không muốn cậu ở lại Fariel rồi để lộ thân phận, làm cho nhóm người Ciro chú ý. Mặc dù hiện tại còn cách mục tiêu một đoạn xa, nhưng đã rất gần với hoàn thành, thừa dịp hiện tại rời đi là lựa chọn sáng suốt nhất.

Hansen nhìn y, cho dù không nói, nhưng khinh thường trong mắt đã bày tỏ trọn vẹn suy nghĩ của hắn.

Tiểu ma pháp sư rụt rè lên tiếng nói: “Tôi tôi tôi cũng cảm thấy, về về nhà rất tốt”. Một ngày hôm nay đã quá kích thích, cậu cảm thấy mình cần phải yên bình ngủ say một giấc.

Hansen và Hayden đều quay sang nhìn Mundra.

Bọn họ lần này đi tổng cộng có năm người, chỉ để lại người đánh xe của nhà Dana ở thành Cutler. Hiện tại, Gregory và tiểu ma pháp sư đều đã bày tỏ thái độ, Hansen nghe theo quyết định của Hayden, cho nên còn cần thái độ của Mundra và Hayden.

Mundra nói: “Tôi muốn đi thành Mael”

Gregory không nói gì, lựa chọn của cậu ta chính là điều y muốn thấy.

Hayden nói: “Ta cũng vậy”

Câu trả lời của hắn ngoài dự đoán của Gregory. Y vẫn cho rằng sở dĩ Hayden xuất hiện ở đây, hoàn toàn bởi vì Monica, đây vốn phải là một màn ngàn dặm tiễn đưa tốt đẹp, nhưng sự việc phát triển đến bước này, Hayden hẳn là nên thu tay. Hắn là nguyên soái đế quốc, thực sự không lý nào lại tự vây mình trong hiểm cảnh như vậy. Chẳng nhẽ, cảm tình của hắn đối với Monica giả đã vượt quá phạm vi y hiểu biết?

Gregory liếc nhìn Mundra. Cậu ta có ngũ quan cực kỳ thanh tú nhu hòa, nhìn qua đích xác rất giống một cô gái trẻ. Nhưng cô gái trẻ trên đời này đâu hiếm, y không làm sao hiểu được một cao thủ tình trường như Hayden lại một lòng một dạ với cậu ta.

Có điều thế giới này luôn đầy những chuyện bất khả tư nghị như vậy. Chuyện khó tin này chỉ nhoáng lên trong đầu Gregory rồi nhanh chóng bị vứt ra sau.

Hayden nói: “Như vậy, chúng ta chia làm hai đường đi. Gregory và ma pháp sư đến công hội ma pháp, tìm cơ hội trở về Fariel hoặc thành Cutler, còn chúng ta đến Blue Castle tìm ma pháp trận truyền tống kia”

Tiểu ma pháp sư bất an nhìn Hansen. Cậu nghĩ mình giống một kẻ đào ngũ nhát gan. “Tôi tôi tôi có thể đi, đi cùng mọi người”. Cuối cùng, hổ thẹn đã chiến thắng nhút nhát.

Hayden cười nói: “Không, ta có một chuyện khác quan trọng hơn nhờ cậu”

Con mắt tiểu ma pháp sư lập tức sáng lên, sống lưng cũng thực thẳng.

Hayden lấy giấy bút từ túi không gian ra, viết một lá thư giao cho Gregory, “Hi vọng hai người bình an đưa phong thư này tới tay bệ hạ”



Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.