Hai người lết thết dọc theo đường lớn.
Rhodes muốn đi nhanh hơn, nhưng chân váy Mundra kéo lê trên đất, bước dài thì dẫm lên váy, bước ngắn thì như dậm chân tại chỗ. Hắn nhịn không được nói: “Ngươi không thể nhấc váy lên à?”
Mundra nhấc váy lên, để lộ hai cẳng chân cao dài gầy nhẳng.
Rhodes nói: “Thả xuống một tí”
Mundra thả sạch, “Phiền phức”
“Này cũng hết cách rồi…” Rhodes còn chưa nói xong, Mundra đã khom người xé cái rẹt, rớt ra nửa cái váy.
Rhodes: “…”
Mundra cúi đầu nhìn cái váy đằng trước cao trên đầu gối, đằng sau lượt thượt như cái chổi lau nhà, thỏa mãn gật đầu.
Rhodes nói: “Như vậy còn chỗ nào giống thục nữ?”
Mundra nhìn ông ta từ trên xuống dưới nói: “Chẳng lẽ như ông mới giống?”
Rhodes nhắm mắt, “Đi thôi”
Bọn họ là sa cơ lỡ vận, là sa cơ lỡ vận, là sa cơ lỡ vận.
Như này rất bình thường, rất bình thường, rất bình thường.
Dọc đường đi, Rhodes đều lẩm bẩm như vậy thuyết phục chính mình.
Tà dương chiếu sau mông bọn họ, giống như quả trứng gà vùi trong lửa. Đường lớn dài dằng dặc cuối cùng cũng đến tận cùng, tường thành hùng vĩ đồ sộ hiện ra trước mắt bọn họ. Cổng thành bằng gỗ cao lớn sừng sững đóng chặt, hòa thành một khối cùng tường thành, kín không kẽ hở.
Mundra lấy ra chiếc khăn tay cỡ lòng bàn tay lau mồ hôi trên trán. Pháp sư vong linh thích đêm tối cùng âm lãnh, đi đường dưới ánh mặt trời nóng cháy đối với bọn họ là một loại giày vò. Rhodes làm ma pháp sư cung đình lâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-dai-luc-he-liet-chi-tam-vong-tich/1789/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.