Trong khi chờ cơm trưa, phu nhân Rachel lên lầu thay đổi quần áo. Váy dài đỏ thẫm đổi thành váy bồng hồng nhạt, mái tóc dài vấn lên được thả xuống, có vẻ vừa thoải mái lại nhẹ nhàng.
Kastalon II cho nàng ánh mắt tán thưởng.
Phu nhân Rachel mỉm cười, ngồi xuống bên tay phải lão.
Ciro ngồi bên tay trái Kastalon. Bên kia là Soso.
“Ta cho rằng đó là vị trí của mẫu thân ta.” Ciro chậm rãi uống cà phê, lơ đãng nói.
Thân thể Kastalon II cứng đờ. Dù lão cực lực giữ bình tĩnh, nhưng ánh mắt lóe ra đã bán đứng phức tạp và rối rắm trong nội tâm lão.
Phu nhân Rachel đưa tay, nhẹ nhàng vén tóc ra sau tai, “Không biết khi nào hoàng hậu bệ hạ trở lại Fariel? Toàn bộ quý phu nhân đế đô đều rất nhớ ngài.” Ánh mắt nàng ngây thơ vô tội, tràn ngập chờ mong sung sướng, số tuổi bốn mươi chỉ thể hiện một nửa trên mặt nàng, hoàn toàn không nhìn ra nàng đã có một đứa con mười bảy tuổi.
Tay Ciro cầm chén cà phê hơi siết lại, “Phu nhân cũng là một người trong số đó sao?”
Phu nhân Rachel vui vẻ: “Đương nhiên. Ngài ấy là tấm gương của ta, bất cứ lúc nào.”
Cho nên học theo hết thảy của bà ấy? Bao gồm cả việc cùng chồng bà ấy lên giường sinh con?!
Ciro rũ mí mắt. Giáo dục từ nhỏ khiến hắn không thể gào thét với một phụ nữ, dù hành vi của người đàn bà này khiến hắn chán ghét cỡ nào, nhưng nếu có cơ hội, hắn không ngại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-dai-luc-he-liet-chi-nhi-de-hoa/2445550/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.