Bánh xe ngựa chầm chậm lăn, tiếng hoan hô trên đấu trường dần dần rời xa.
Soso nhẹ nhàng thở ra mấy hơi khó nhận thấy, sau đó tò mò hỏi: “Kế tiếp chúng ta đi đâu?”
“Đến nơi cậu sẽ biết.”
Nếu hắn không muốn nói, Soso đành ngoan ngoãn chờ đợi.
May mà nơi đó cách đấu trường không xa, Soso rất nhanh biết đáp án. Cậu tò mò đánh giá căn nhà vừa tròn vừa nhỏ trước mắt, cố sức đoán công dụng của ngôi nhà có phong cách kiến trúc rõ ràng khác biệt với Fariel này.
Một ma pháp sư đầu đội mũ nhọn đi từ trong ra, không kiêu ngạo không nịnh nọt hành lễ với Ciro.
Ciro yếu ớt phất tay.
Soso vô cùng thức thời đỡ lấy cánh tay hắn, hai người theo sau ma pháp sư, chầm chậm đi vào tòa nha.
Trong nhà không có cửa, chỉ có một ma pháp trận hình tròn.
Soso cẩn thận đỡ Ciro đi vào, liền phát hiện mình đi vào một ngôi nhà tràn ngập bọt biển đủ loại màu sắc.
“Hoan nghênh đến tòa thành Mộng Ảo.”
Tiếng cười bén nhọn từ bốn phương tám hướng tràn ra.
Ma pháp sư dẫn đường biến mất, chỉ có Gallon theo sau bọn họ.
Soso nghi hoặc nhìn khắp nơi.
Ciro buông tay cậu, “Cậu đi vào giữa đi.”
Soso đi về trước hai bước, bất an quay đầu nhìn Ciro thối lui sang bên vách tòa nhà.
Ciro dựa vào tường, vẫy tay với cậu.
Soso đành phải quay đầu tiếp tục đi về trước.
Bọt biển nhẹ nhàng phiêu đãng giữa không trung, thỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-dai-luc-he-liet-chi-nhi-de-hoa/2445464/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.