Học sinh học viện kỵ sĩ và học viện ma pháp không hẹn mà cùng dừng lại. Bọn họ ý thức được trên đấu trường đang phát sinh một sự kiện đảo điên công bằng trận đấu.
Có điều tương phản với biểu tình hưng phấn của học viện ma pháp, ánh mắt học sinh học viện kỵ sĩ nhìn về phía Pierce tràn ngập hoài nghi và khuất nhục. Bọn họ sùng bái kẻ mạnh, nhưng khinh bỉ hết thảy mọi hành vi gian lận. Nếu Pierce thật sự vì thắng được trận đấu này mà cố ý chuyển trường đến học viện kỵ sĩ, bọn họ thà nhận thua. Đối với kỵ sĩ chân chính mà, thua không đáng xấu hổ, thắng lợi giả mạo mới là nhục nhã.
Không ít học sinh thậm chí quay đầu nhìn Howl. Howl đứng nơi đó, mặt không đổi sắc, coi hết thảy trước mắt hoàn toàn không can hệ đến y.
Vincent chậm rãi bay từ giữa không trung xuống, đáp tới trước mặt Pierce.
Học sinh học viện ma pháp lo lắng đề phòng nhìn bọn họ. Ưu thế giữa ma pháp sư và kỵ sĩ nằm ở khoảng cách giữa song phương, đến gần kỵ sĩ chắc chắn là ác mộng với ma pháp sư. Nhưng Vincent dường như hoàn toàn không biết điểm ấy, cười tủm tỉm nhìn khoảng cách không đến nửa thước giữa mình và Pierce: “Còn nhớ lần chúng ta cùng đi du lịch trong rừng Mộng Yểm không? Khi đó, chúng ta thật trẻ trung a, ta chỉ là một đại ma pháp sư, mà ngươi cũng chỉ là một kỵ sĩ cấp chín. Chớp mắt, ta già đi, nhưng ngươi bây giờ, thật khiến người ta hâm mộ.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-dai-luc-he-liet-chi-nhi-de-hoa/2445431/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.