Soso mờ mịt mở to mắt.
“Soso.” Tiếng nói càng gần.
Cậu dụi mắt, mở miệng hỏi: “Ai đấy?”
“Suỵt.” Ngoài lều trại có bóng dáng chớp lên.
Soso xốc thảm, chui đầu ra khỏi lều.
Ngón tay Fiona đặt trên môi, ra sức nháy mắt với cậu.
“Làm sao vậy ạ?” Soso theo bản năng hạ giọng.
“Thu dọn đồ đạc, đi theo chị.” Mắt nàng không ngừng quét tới quét lui bốn phía.
Tim Soso đập loạn nhịp: “Đi đâu cơ?”
“Không phải em muốn đi Shamanlier sao?” Fiona nói.
Hai mắt Soso sáng lên, “Chị đưa em đi?”
“Mau thu dọn đồ đạc.” Nàng chỉ chỉ vào lều.
Soso nhanh chóng rụt đầu về, ném gối đầu và thảm vào túi không gian, vừa mới chuẩn bị ra khỏi lều, liền nhìn thấy Fiona cũng chui vào. Nàng thấy nhóc nghi hoặc nhìn mình, làm điệu bộ so vai, sau đó chỉ chỉ bên ngoài.
Một bóng đen chiếu lên trên lều, im lặng đứng yên thật lâu mới rời đi.
Fiona lắng nghe thanh âm bốn phía rồi ló đầu đi ra ngoài. Có điều nàng vừa cử động, cổ tay đã bị Soso nắm lấy.
“Có phải chị gạt mọi người tới đây một mình không?” Soso hỏi.
Fiona chọn mi: “Em không tin chị hở?”
“Mọi người sẽ giận lắm.”
Fiona nhếch khóe miệng cười lạnh, giọng nói lại vô cùng dịu dàng, “Không cần để ý đến bọn hắn.”
“Em không muốn các anh chị không thoải mái vì em.” Soso nghiêng đầu, “Em là người ngoài, các anh chị mới là đoàn đội. Như vậy không tốt.”
Ánh mắt Fiona mềm đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-dai-luc-he-liet-chi-nhi-de-hoa/2445375/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.