Bầu trời ngả tối.
Người ra vào nghiệp đoàn dong binh phân bộ thành Marceau càng lúc càng thưa thớt.
Soso vẫn kiên nhẫn chờ đợi.
Một lát sau, trong nghiệp đoàn lại sáng đèn, thêm một nhóm người từ bên trong đi ra.
Cậu chà xát hai bàn tay tê cứng vào nhau, lẩm bẩm: “Vẫn còn một nhóm nữa.”
Từng giây từng phút trôi qua, mãi không thấy nhóm cuối cùng ra ngoài. Mắt thấy sắp đến thời gian nghiệp đoàn dong binh đóng cửa, cậu rốt cục không nhịn được, dè dặt đi vào.
Abke đang chuẩn bị đóng cửa để vào phòng trong uống mấy chén rượu, không ngờ lại có người tới, vội vàng hỏi: “Nhóc đến nhận nhiệm vụ hay ủy thác nhiệm vụ?”
“Ủy thác nhiệm vụ.” Soso nhỏ giọng nói, như đang lo sợ điều gì đó.
Abke hỏi: “Nhiệm vụ gì?”
Soso có chút khẩn trương, quay đầu nhìn cửa rồi mới trả lời: “Hộ tống em đi thành Bert.”
Abke nhíu mày: “Hộ tống xuyên quốc gia thuộc nhiệm vụ cấp ba sao, từ nơi này đi thành Bert ước chừng hơn một ngàn tám trăm km, ít nhất phải tốn khoảng ba trăm kim tệ, nếu thuê dong binh đoàn bốn hay năm sao hộ tống thì còn đắt hơn. Không bằng em quay lại thành Neal, sau đó ngồi ma pháp trận dịch chuyển, tổng cộng chỉ hết có một trăm năm mươi kim tệ.”
Soso đáp: “Em không thể ngồi ma pháp trận.”
“Tại sao?” Trong mắt Abke che giấu khôn khéo, so sánh một lượt dung mạo của thiếu niên trước mắt với chân dung của từng tên tội phạm truy nã.
Soso
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-dai-luc-he-liet-chi-nhi-de-hoa/2445370/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.