" Alo?!"
Lâm Dịch bắt điện thoại, tim như muốn nhảy ra ngoài vậy mà đầu dây bên kia vẫn không có hồi âm.
" Alo, alo?!... Thiển Ngữ?"
" Thiển Ngữ, em có sao không?!"
Thật lâu, đầu dây bên kia vang lên một loạt tiếng vang, hình như là điện thoại rớt từ trên cao xuống, sau đó cuộc gọi bị ngắt.
" Thiển Ngữ!" Lâm Dịch tim như muốn ngừng đập, luống cuống tay chân gọi lại nhưng chỉ nghe âm thanh rè rè, điện thoại đã tắt máy. Đầu óc trống rỗng, tay chân lạnh toát, Lâm Dịch điếng người
Âm thanh không nhanh không chậm của chuông điện thoại làm cho Lâm Dịch sợ tới mức hồn phi phách tán, bất chấp tất cả cô đạp cửa chạy như điên ra ngoài.
Ngồi ở trên xe, Lâm Dịch siết chặt tay lái khiến cho gân xanh nổi lên, đầu ngón tay tái nhợt.
Đầu óc vẫn còn tỉnh táo cô vội vàng gọi 120.
Tắt điện thoại, Lâm Dịch trực tiếp đạp ga tối đa, xe chạy trên đường như một tia chớp màu bạc xẹt qua, chỉ để lại một chút ảo ảnh, cũng may mắn ban đêm trên đường ít người cùng xe cộ qua lại.
" Két!!!"
Đạp mạnh thắng xe, đẩy cửa bước ra đồng thời đằng sau cũng vang lên tiếng kèn xe cấp cứu 120.
Lâm Dịch chạy lên nhà thuê của hai cô, may mắn chỉ là tầng hai rất nhanh đã tới trước cửa.
Thiển Ngữ......
Lâm Dịch tay run rẩy kinh dị, vài lần vẫn chưa thể tra chìa khóa vào ổ để mở cửa. May mắn nhân viên y tế đoạt đi chìa khóa trong tay cô, mở cửa tiến vào.
Lâm Dịch vọt vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-co-xuyen-kim/1599612/chuong-88.html