Bởi vì chuyện đêm nay, Lâm Dịch cũng không trở về trường học, cũng không trở về căn hộ mà trực tiếp trở về nhà. Cô hiện tại rất muốn nhìn thấy Thiển Ngữ, rất muốn hỏi nàng đối với cô rốt cuộc là loại tình cảm gì, muốn hỏi nàng có thể vì phía trước là con đường chông gai mà buông tay cô, muốn hỏi nàng có nguyện ý mãi ở cùng một chỗ với cô không........ 
Về đến nhà thì đã gần mười một giờ khuya, vừa đổi giày ở cửa thì ngẩn đầu lên đã thấy Chương Thiển Ngữ đang mặc đồ ở nhà đơn giản, ngồi ở sô pha trong phòng khách đọc sách, nhìn thấy nàng mắt liền sáng lên. 
Chương Thiển Ngữ mới vừa đứng lên đã bị Lâm Dịch chạy tới ôm lấy vào lòng, nàng ngẩn người trong chốc lát, thấy cô có vẻ hơi lạ nên cũng không đẩy cô ra. 
" Thiển Ngữ, chúng ta không cần quan tâm nhiều đến như vậy, cùng nhau ở một chỗ đi được không?!" Lâm Dịch vùi đầu vào cổ Chương Thiển Ngữ không ngừng nói, như hỏi Chương Thiển Ngữ cũng giống như đang tự hỏi bản thân mình. 
Chương Thiển Ngữ nghe lời cô nói xong liền chấn động, hé miệng muốn nói lại không biết phải nói gì. Làm sao có thể mặc kệ được, chuyện trên đời vốn nên phải có trách nhiệm, trách nhiệm đối với gia đình người thân, trách nhiệm đối với xã hội ..... 
Lâm Dịch bởi vì chuyện đêm nay với Chu Viện, trong lòng náo loạn. Dọc đường trở về cô không ngừng nhớ lại những chuyện trước kia, cuối cùng vẫn không hiểu được từ lúc nào Chu Viện lại nảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-co-xuyen-kim/1599603/chuong-79.html