Lâm Dịch hoảng thần về đến nhà đã là hơn chín giờ tối. Lâm Vân cùng Dịch Nhàn đi làm vẫn chưa về, trong nhà tĩnh lặng hòa lạnh lẽo, đèn cũng không mở. Không biết có phải vì tâm lý hay không, Lâm Dịch cảm thấy nhà tối tăm như vậy cũng tốt 
Lâm gia kiến trúc phong cách châu âu, có một cái cầu thang xoắn ốc. Hiện tại lầu hai chính là Lâm Dịch cùng Chương Thiển Ngữ ở, phòng của hai người đều gần ngay cầu thang 
Lâm Dịch đi lên cầu thang, ban đêm yên tĩnh, bước chân đi trên sàn gỗ tạo ra tiếng động, trong căn biệt thự trống trải rõ ràng phá lệ vang động. Cô dựa vào thành cầu thang, loạng choạng trở lại phòng mình. Nhìn thấy ánh sáng nhợt nhạt trong căn phòng đối diện đột nhiên tắt ngắm, biết Chương Thiển Ngữ đang ở bên trong, cô liền cảm thấy nhẹ nhõm thở dài một hơi, đồng thời lại có chút cảm thấy không công bằng 
Lâm Dịch không biết quan hệ của chính mình cùng Chương Thiển Ngữ rốt cuộc là cái gì. Cảm tình với nàng phi thường mâu thuẫn cùng day dứt, có đôi khi cô muốn thoát đi, nghĩ muốn tránh thật xa thật xa, như vậy cô nhìn không thấy, cũng cảm thụ không được, không có bất kỳ liên hệ gì với nàng, lòng cô có lẽ sẽ bình tĩnh lại, có lẽ sẽ không vì rối rắm quan hệ của hai người mà cả đêm thao thức không thể ngủ được, sẽ không còn mất ngủ vì cái thói quen ôm nàng vào lòng mỗi đêm, sẽ không phải mỗi khi thức dậy, nhìn vào gương, tập cách mỉm cười thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-co-xuyen-kim/1599593/chuong-69.html