Chương trước
Chương sau

Những chương trước mình lấy từ nguồn như trong văn án a~~~~~

Bắt đầu từ chương này mình lấy bên bạn editor: Hina
Wattpad id: HinagikuDinh

Nếu bạn cảm thấy phiền vì mình reup thì ib mình sẽ xóa ạ
Mình reup với mục đích trọn vẹn nhất cho mọi người đỡ vất vả chạy đi chạy lại xem cổ đại và hiện đại mỗi nơi một its thôi ạ ~~~~~~

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ ^_^

---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Bên ngoài khung cửa thủy tinh nhìn ra, xe cộ như sóng thủy triều chớp động, bên trong phòng lại uyển chuyển phiêu đãng tiếng dương cầm, ngồi bên cửa sổ nhìn mọi người đi trên đường tấp nập, vãng đường năm ngõ tắt, vì cuộc sống mà bôn ba. Tay không ý thức quấy quấy cà phê trong tách, mãi tới khi hương vị lan đậm mới uống một ngụm
" Aiiii, Talia, như thế nào ở đây ngẩn người vậy?" Bàn ăn bị gõ một chút, một giọng nam trầm thấp truyền đến, bừng tỉnh Lâm Dịch.
Lâm Dịch ngẩn đầu lên nhìn, liền thấy một người đàn ông khoảng 27 28 tuổi mặc tây trang, khí chất phóng khoáng cầm tập hồ sơ đứng trước mặt cô
" Háo Tử ca, anh đã đến rồi!"
Người mới đến tên là Lương Hạo, là họ hàng xa của cô, cha của Lương Hạo và cha Lâm Dịch là anh em họ. Nghiêm khắc mà nói, Lương Hạo cũng tính như anh họ của cô, anh lớn hơn cô tám tuổi, khi còn nhỏ cũng rất thương cô, cho nên tình cảm hai anh em cũng không tồi
" Đại tiểu thư hôm nay sao rãnh rỗi hẹn ca ca ăn cơm thế này?!" Lương Hạo cởi hai nút của áo vét bên ngoài liền ngồi xuống phía đối điện
Lúc này nhân viên phục vụ vừa mang đồ ăn lên, Lâm Dịch liền mời anh dùng cơm: " Em thay anh chọn món, thử một chút coi có hợp khẩu vị không?!"
" Vừa lúc, anh còn không có ăn cơm trưa, nếu là em mời anh lại càng không khách khí a, bọn anh nhân viên bình thường cũng không có khả năng đi nhà hàng tây cao cấp" Lương Hạo khoa trương nói, tay cũng không hề dừng lại, xem ra thật sự là rất đói rồi
Ăn xong cơm, dùng khăn ăn tao nhã lau miệng, cầm ly rượu đỏ trên bàn nhấp một ngụm, Lương Hạo lúc này mới nói: " Nói đi, hôm nay tìm anh có chuyện gì sao?!"
Lâm Dịch trầm ngâm trong chốc lát liền ngẩng đầu lên nhìn anh ấy:" Quả thật có chuyện muốn Háo Tử ca giúp đỡ."
Lương Hạo một bộ thản nhiên:" Anh nói em tám tháng trời đều không đánh cho anh một cuộc điện thoại, hôm nay đột nhiên lại mời anh ăn cơm nha!" Anh ta nhìn Lâm Dích bộ dáng khó xử, liền cao giọng nói: " Có chuyện gì cần ca ca thì cứ nói, Talia lớn lên lại cùng với anh khách sáo sao?!"
" Là....bạn của em, bởi vì chút nguyên nhân nên đến bây giờ cô ấy vẫn chưa có giấy tờ tùy thân, muốn nhờ anh giúp cô ấy làm một cái hợp pháp thân phận"
Lương Hạo hơi nhăn mày:" Là muốn nhập hộ khẩu sao? Bạn của em bao nhiêu tuổi, là nam hay nữ?!"
" Là cô gái, năm nay mười chín, không chỉ là nhập hộ khẩu, cô ấy......" Lâm Dịch nói đến đây thì hơi dừng một chút, mới tiếp tục "Cô ấy là cô nhi, không có cha mẹ huynh đệ tỷ muội cùng thân nhân khác."

Lương Hạo cảm thấy ngoài ý muốn:" Mười chín tuổi, không có hộ tịch chứng minh, không có thân phận chứng, không có người thân, bạn của em làm sao mà sống được hay vậy?! Còn học hành thì sao, chẳng lẽ cũng không có?!" ...Em làm sao mà quen biết loại bạn như vậy?! Cuối cùng một câu, anh vẫn là không mở miệng nói được
" Về mặt này có chút đặc thù nguyên nhân em không nói được, phiền toái Háo Tử ca" Lâm Dịch có chút xin lỗi nói.
Lương Hạo cũng có thể đoán được vài phần ẩn tình, không sao cả nói: " Không có gì, đây cũng là lần đầu tiên em nhờ vả anh đâu, dù gì cũng là bạn tốt của em. Đúng rồi, bạn của em gọi là gì, trước kia sống ở đâu. Còn có cha mẹ là ai, làm việc nơi nào, em đem tư liệu đưa cho anh, làm xong tất cả anh sẽ nói cho em biết."
Lương Hạo phát hiện khi mình vừa nói xong, Lâm Dịch vẻ mặt xin lỗi càng sâu.
" Háo Tử ca, em nói thẳng với anh đi, tất cả mọi thứ đều không có."
Anh ấy liền ngạc nhiên:" Ý của em là....cô ấy từ trên trời rớt xuống chắc?!"
Lâm Dịch biết Lương Hạo chỉ là cảm thán nói, nhưng trong lòng vẫn không kiềm được một trận tim đập mạnh
Tới đây, Lương Hạo biểu tình liền nghiêm túc:" Em và người bạn kia có quan hệ gì?!"
" Người đó đối với em rất quan trọng" khi nói những lời này Lâm Dịch ánh mắt toát ra chưa từng có kiên định, điều này làm cho Lương Hạo có chút ngoài ý muốn. Bằng vào hiểu biết của anh đối với cô, người mà cô nói chỉ sợ không phải là bằng hữu đơn giản như vậy
Anh trầm mặc một hồi lâu rồi mới nói:" Anh sẽ giúp em xem một chút , em đem tình huống cơ bản của cô ấy gửi cho anh. Đúng rồi, có có ảnh chụp nữa."
Lâm Dịch biết anh đây là đáp ứng hỗ trợ:" Mọi thứ chờ em về sẽ gửi mail qua cho anh"
Lúc rời đi, Lương Hạo bỗng nhiên dừng lại, nghiêm túc nhìn cô:" Talia, người bạn kia của em...tóm lại, em chú ý một chút!"
Lâm Dịch biết anh đây là lo lắng cho mình, có chút cảm động:" Yên tâm, em biết" Dừng một chút, cô lại nói," Háo Tử ca, chuyện này hi vọng anh không cần nói với người nhà em"
" Anh biết, em không dặn anh cũng không dám để ông nội em tìm tới anh đâu!"
" Làm phiền anh rồi, Háo Tử ca."
Lương Hạo sủng nịch xoa đầu nàng:" Cô bé, yên tâm đi, anh sẽ tìm mọi cách thỏa đáng việc này cho em"
Lâm Dịch mở cửa phòng, còn chưa kịp đổi giày liền nghe tới bên trong truyền đến tiếng khóc đứt quãng, cô trong lòng căng thẳng, giày cũng không cởi liền chạy nhanh vào. Liền thấy Chương Thiển Ngữ ngồi ở ghế sô pha, đầu ghé vào một quyển sách, bả vai run lên, chung quanh mấy quyển sách cũng đồng dạng bị mở ra. Cô nhẹ nhàng đi tới, ngồi xuống bên cạnh người nàng, xem mấy cuốn sách bị mở ra kia liền phát hiện mỗi quyển đều lật tới đoạn Tể tướng Chương Đôn bị Tống Huy Tông giáng chức, cuối cùng chết nơi đất khách quê người, trang sách bị thấm đẫm là nước mắt
Lâm Dịch thở dài, ôm lấy bả vai nàng: "Thiển Ngữ, đừng đau lòng, lịch sử những cuốn sách này nói với nơi chúng ta từng ở không phải một cái thời không, có lẽ hiện tại tổ phụ còn rất tốt ấy chứ!"
Chương Thiển Ngữ xoay người, đầu tựa vào trong lòng Lâm Dịch, nước mắt chỉ trong nháy mắt làm ướt vạt áo cô, nàng khóc nức nở: " Tại sao lại như vậy?! Tại sao lại như vậy?! Vì cái gì không có phụ thân, vì cái gì?!"
Lâm Dịch biết nàng không chấp nhận được, trong lịch sử ghi nhận Chương Đôn có bốn người con, nhưng lại không có người tên Chương Đình, nói cách khác lịch sử từ xưa tới giờ Chương Đình đều không hề tồn tại
Cô ôm lấy nàng, đau lòng vỗ về đầu nàng: " Không phải đâu Thiển Ngữ, lịch sự này ghi lại cùng với nơi chúng ta sống không giống, nơi này chuyện phát sinh cùng nhạc phụ không có quan hệ."
Không biết qua bao lâu, Chương Thiển Ngữ tiếng khóc nhỏ dần, Lâm Dịch nhìn xuống liền phát hiện nàng nằm ở trong lòng mình ngủ, trên lông mi còn đọng lại vài giọt nước mắt, trên mặt nước mắt trải rộng một mảnh hỗn độn
Cô đỡ nàng nằm xuống ghế sô pha, dùng khăn ấm lau mặt giúp nàng. Nhìn thấy khuôn mặt tiều tụy của nàng, cô cảm thấy rất đau lòng, áy náy không thể ức chế được tràn ra ngoài, giống như đá tảng ép vào lòng ngực cô, ép tới mức cô không thở nổi
Từ ngày đó trở đi cũng đã trải qua vài ngày, cảm xúc của Chương Thiển Ngữ cũng dần dần bình tĩnh lại, ít nhất nhìn từ ngoài vào cũng không phát hiện được gì. Ngày đó sau khi nàng tỉnh lại cũng không có biểu hiện gì lớn, thậm chí so với trước còn bình thường hơn, nhưng cũng bởi vì như vậy càng làm cho Lâm Dịch thêm lo lắng
Hai người y như trở về lúc mới tân hôn, khách khí mà xa lạ. Chương Thiển Ngữ chủ động đề nghị phân phòng ngủ, ý tứ là hiện tại hai người đã không còn là vợ chồng, không còn lý do để ngủ cùng một phòng. Tuy bạn tốt với nhau ngủ cùng vẫn không có gì, nhưng hai cô vẫn là tính huống khá đặc thù. Lâm Dịch cũng không tìm ra được lý do phản bác, hơn nữa chính cô cũng thấy nên nhanh chóng giải quyết ổn thỏa mối quan hệ của hai người
Cuộc sống chính là như vậy tiếp tục, tuy có đôi khi Lâm Dịch cảm thấy được thiếu điểm cái gì đó, nhưng cô liền quy là vì đột nhiên từ cổ đại về hiện đại nên có chút không quen mà thôi. Về phần Chương Thiển Ngữ, hiện tại coi như là nhiều thêm một người, có thêm một em gái, chỉ là cô em gái này thân phận có chút quái dị
Mấy cuốn sách sử kia lại bị Chương Thiển Ngữ đọc qua một lần, nhưng lần này nàng chỉ đơn thuần là đọc sách, không có giống như ngày ấy không khống chế được cảm xúc. Mấy ngày nay Lâm Dịch ở nhà giới thiệu cho nàng biết về các loại đồ điện gia dụng, như máy giặt, tủ lạnh, lò vi sóng, TV, phòng vệ sinh, đèn đóm, máy quạt, còn có vài thứ sử dụng trong phòng bếp
Không thể không nói người với người đều có khác biệt, có vài người trời sinh liền so với người khác nhiều hơn vài phần ưu thế, Chương Thiển Ngữ tuy với nhiều thứ chưa bao giờ thấy qua, nhưng trí nhớ cùng lĩnh ngộ của nàng thì người bình thường không thể nào sánh bằng. Dưới sự giải thích cùng chỉ bảo của Lâm Dịch, nàng rất nhanh liền học xong cách sử dụng đồ điện gia dụng
Hiện tại, nàng có thể mở TV, mở đèn, có thể tự mình xã nước tắm rửa, thậm chí có thể dùng lò vi sóng hâm đồ ăn, dùng máy sấy tóc, dùng máy giặt giặt quần áo, trừ bỏ nấu cơm, hình như cái gì cũng biết. Đương nhiên, máy tính vẫn là chưa dùng tới
Lâm Dịch có đôi khi phải đi ra ngoài bàn chuyện, sợ Chương Thiển Ngữ một mình bất an liền mua cho nàng một cái di động cầm bên người, hơn nữa dạy cho Chương Thiển Ngữ học thuộc số điện thoại của cô, trong điện thoại cũng lưu lại, thậm chí còn mở GPS định vị toàn cầu vì sợ nàng lạc
Con số Ả-rập Chương Thiển Ngữ đã sớm biết , cho nên muốn gọi điện thoại cho Lâm Dịch cũng không khó, chẳng qua từ khi có điện thoại chẳng bao giờ thấy nàng gọi qua
Ngày hôm nay, Lâm Dịch nhận được Lương Hạo điện thoại nói giấy chứng minh của Chương Thiển Ngữ đã có, nên muốn cô đi qua lấy. Vì vậy Lâm Dịch liền ra khỏi cửa, hoàn toàn không biết ở nhà Chương Thiển Ngữ liền đón tiếp một vị khách quý không mời

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.