Xuân nhật du, hạnh hoa xuy mãn đầu,Mạch thượng thùy gia thiểu niên, túc phong lưuThiếp nghĩ tương thân giá dữ, nhất sinh hưuTúng bị vô tình khí, bất năng tu. (*) 
 (*) Nhạc khúc "Tư Đế Hương" của Thưởng Tích. Đây vốn là một sáng tác được phổ từ nhạc khúc của một giai điệu được sáng tác thời nhà Đường, đặc biệt được lưu truyền và phổ biến nhất vào thời nhà Tống. Ca từ của nhạc khúc là lấy từ tác phẩm của Vi Trang, một nhân vật sống vào thời Ngũ Đại Thập Quốc. Vi Trang là đại diện tiêu biểu của Hoa Gian phái, còn được gọi là "Diễm từ" với lời văn câu chữ thiên về cái đẹp và tình yêu nam nữ. Nội dung của nhạc khúc là kể về câu chuyện của một nữ tử, đi du xuân vô tình gặp và yêu một chàng trai phong lưu tuấn tú. Từ đó viết nên câu chuyện tình mới mẻ đầy cảm xúc. 
 Tạm dịch: 
 Xuân du, hoa hạnh đầy đầu Đường kia công tử, âu chừng phong lưu 
 Thiếp ờ chọn ý tương ưu 
 Vô tình dẫu có, lưu tâm chẳng màng. 
 <break> 
Vết rêu phong loang lỗ đục ngầu bao phủ các bậc thang ven hồ, màu phớt hồng lí nhí điểm xuyến cho cây hạnh già nua. Không biết từ lúc nào những bông hoa bé nhỏ đã thoát xác khỏi vỏ bọc, âm thầm khoe sắc giữa lất phất bụi mưa, càng tôn lên cái duy mỹ và tĩnh lặng. Bên trong, tiếng rít gào xé gió từng đợt cố ý nổi lên. Bất thình lình, ẩn hiện dưới bóng cây, một thân ảnh màu xanh nhẹ nhàng di chuyển như chim yến, cổ tay điêu luyện xoay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-co-xuyen-kim/1599543/chuong-19.html