– CHÚNG MÀY MUỐN GÃ SỐNG THÌ ĐỂ TAO YÊN!
Tôi gào to, nào ngờ từ phía sau, chiếc xe BMW quen thuộc của Phúc xuất hiện. Tôi ngỡ ngàng, mở to hai mắt, trái tim đập rộn ràng hơn bao giờ hết! Phúc… anh vẫn theo tôi từng chút. Biết tôi cùng hai vệ sĩ đi gặp kẻ kia anh không yên tâm, đích thân đi theo tôi bảo vệ phía sau.
Đoàn vệ sĩ của Phúc cũng nhanh chóng có mặt phía sau, mở cửa chiếc xe bảy chỗ bước ra. Xét về lực lượng, phe của Phúc vũ trang đầy đủ, độ hăm dọa cao gấp trăm lần lũ người của lão Tài. Bọn người của lão Tài nhìn thì ghê gớm nhưng hoàn toàn không có súng, chẳng qua hai gã vệ sĩ của tôi không nghĩ đến tình huống dễ dàng này mà thôi vì lâu nay bọn họ đã quen cảnh súng đạn rồi.
Phúc mở cửa bước ra, quét ánh mắt lạnh lùng như âm ti địa ngục đến đám người xăm trổ trước mặt, gằn giọng:
– Bảo với lão ta, đừng làm trò mèo nữa!
Tôi dẩy tên cầm đầu về phía trước, gã vội vàng chạy như ma đuổi về xe. Lũ người còn lại cũng sợ hãi vội chui vào xe chạy thẳng. Tôi tin sau vụ này, lão Tài đã biết lão đụng phải một đối thủ thế nào để đỡ phải hao tâm tổn trí nghĩ cách hãm hại chúng tôi nữa. Còn nếu lão vẫn muốn lấy trứng chọi đá thì tùy!
Tôi đứng lặng nhìn Phúc, cảm giác xúc động cùng tâm trí mới được thả lỏng làm hai chân tôi nặng như đeo chì. Anh bước nhanh lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-co-danh-buong/3431010/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.