🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tôi níu lấy tay Phúc, nhìn sâu vào mắt anh van vỉ. Phúc đanh giọng:



– Hắn chết là đáng kiếp!



Tôi tức giận trước sự cứng rắn thù hằn của Phúc, bực bội xoay lưng về anh. Thực tình tôi đã muốn chiều theo anh nhưng anh không hợp tác, vậy thì tôi cũng sẽ cho anh hiểu sự phản đối của tôi là thế nào!



Phúc bực bội hừ một tiếng, vùng dậy khỏi giường, vào toilet một hồi rồi mở tủ thay quần áo, sau đó bước khỏi phòng. Thở dài nhìn cánh cửa đóng sầm một tiếng, tôi chỉ biết khoảng cách giữa tôi và anh vẫn xa muôn trượng. Trên cả những gì gọi là yêu đương, hiện thực vả vào mặt tôi và anh những cú vả tối tăm mặt mũi khó lòng buông bỏ để sống trọn với trái tim, hay chăng tình yêu giữa tôi và anh chẳng có bao nhiêu, nhưng… có thể nào đòi hỏi được đây?



Có tiếng gõ cửa, âm giọng chị Hợp vang lên bên ngoài:



– Cô Chi, cô tỉnh rồi phải không? Cậu Phúc nói sáng nay cô còn mệt thì cứ nghỉ ngơi tiếp, còn cảm thấy khỏe rồi thì xuống nhà ăn sáng còn đi làm.



Còn phải nhờ người truyền lời nữa, anh không nói được với tôi chắc? Tôi đáp lời cho chị ấy yên tâm:



– Em khỏe rồi, em xuống nhà bây giờ đây.



Tôi thay một bộ đồ có vẻ tử tế nhất với áo sơ mi và quần vải, mái tóc ngang lưng buộc gọn sau gáy, bước xuống phòng ăn. Phúc đang ngồi ở bàn ăn, tay cầm ipad đọc tin tức, trước mặt anh là bữa sáng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-co-danh-buong/3423030/chuong-57.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Mộng Có Đành Buông
Chương 57
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.