Khi tôi cùng chị Hợp về đến biệt thự, bất ngờ thấy Kim Ngân từ trong nhà đi ra, thái độ như bà chủ, trừng mắt hỏi tôi:
– Cô là ai, tại sao lại đến đây?
Cô ta không ngu ngốc mà không hiểu hôm trước Phúc chỉ trả lời cho qua về tôi. Cô ta ở đây, có nghĩa là Phúc về rồi, và anh đưa cô ta về hẳn đây chứ không trốn tránh?
Tôi không thèm trả lời cô ta, quay sang hỏi chị Hợp:
– Anh Phúc về rồi à chị?
Chị Hợp áy náy đáp:
– Tôi cũng không rõ… Có khi thế đấy cô ạ!
Ngân tức giận xông đến, mặt mũi đỏ gay chỉ tay vào mặt tôi, gắt:
– Tôi hỏi cô đấy, đây là nhà của chồng tôi, không được phép của tôi thì không ai được vào hết!
Tôi nhìn thẳng cô ta, lạnh giọng:
– Cô hỏi anh Phúc xem tôi là ai, tại sao tôi lại ở đây? Cho cô biết, tôi đã ở đây ba ngày rồi, không cần cô cho phép!
Cô ta tức đến sùi bọt mép, quay ngoắt người vào trong nhà. Tôi khẽ lắc đầu, dù tôi muốn gần Phúc nhưng hoàn cảnh là như vậy, thực lòng không dám nghĩ gì hết.
Chị Hợp kéo tay tôi:
– Tôi đưa cô vào trong, cậu Phúc mới là người quyết định chứ không phải cô ấy đâu!
Tôi không rõ Phúc nói gì với Ngân, đến khi tôi gặp cô ta, thái độ cô ta cực kỳ hậm hực nhưng lại không dám to giọng đuổi tôi, chỉ đỏ vằn hai mắt nhìn theo tôi bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-co-danh-buong/3422971/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.