Uyển Nhi mở tung tung cửa, nàng ta bước vào, điệu bộ hối hả.
"Sao rồi".
"Nội thị bẩm báo, hôm nay đại yến trong cung diễn ra tại điện Thiên Ứng, Thánh thượng tiếp kiến các vị sứ giả rất nồng hậu. Ngoài việc củng cố mối quan hệ với các bộ tộc thì còn nói chuyện chiến sự ở Tây Vực. Không khí buổi đại yến rất náo nhiệt, không những thế Thánh thượng đích thân cùng cùng các công hầu, Khả hãn, tù trưởng, quốc vương các nước đọ tài bắn cung, hứa hẹn sẽ ban thưởng lớn..."
Bỗng Uyển Nhi dừng lại, mặt mày tái mét lại, nàng ta không dám nhìn thẳng tiểu chủ tử. Nhiếp Tư Mặc cảm thấy sốt ruột, nàng siết chặt tay thành quyền, lạnh giọng hỏi:
"Sau đó thì sao?".
Uyển Nhi thở ra một hơi dài rồi nói tiếp: "Trong tất cả bọn họ chỉ có Đại khả hãn của Đột Quyết là ngang tài ngang sức với Hoàng đế. Được Thánh thượng khen ngợi hết mực, hứa rằng nhất định sẽ ban thưởng hậu hĩnh...!".
Nhiếp Tư Mặc dơ tay ra hiệu dừng lại, thị nữ đang nói buộc phải lặng thinh. Nàng cảm thấy có gì đó không đúng, quan hệ giữa Trung Nguyên và Đột Quyết xưa nay vốn đã không tốt, ai cũng biết điều đó. Tuy biết là ngoài mặt phải giữ hoà khí để tránh hoạ về sau nhưng sao Thánh thượng có thể tự tin một cách chắc nịch về chuyện ban thưởng như vậy? Ngộ nhỡ thứ chúng muốn là lãnh thổ Đại Trưng thì sao?
Nhiếp Tư Mặc tạm thời để suy nghĩ ấy sang một bên, nàng đánh mắt liếc nhìn Uyển Nhi, thị nữ hiểu ý bèn nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-chieu/919991/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.