Chú bé “Gà Tây” 5. 
Raphie nhìn từng phản ứng của chú bé “Gà Tây” khi cậu nghe phần cuối của câu chuyện. Cậu lặng im một lúc. 
“Làm sao ông biết tất cả những chuyện đó?”. 
“Chúng tôi đã tháo rời từng mảnh của tất cả câu chuyện đó ra suốt ngày hôm nay. Nói chuyện với gia đình và cả những đồng nghiệp của anh ta”. 
:Ông có nói chuyện với chú Gabe không?”. 
“Chỉ nói ngắn gọn thôi, hồi sớm. Rồi anh ta biến đâu mất. Chúng tôi vẫn đang chờ anh ta đến trạm cảnh sát”. 
“Và ông cũng đã gọi đến nhà của chú Lou hồi sáng này?”. 
“Ừ, chúng tôi đã làm thế”. 
“Và chú Gabe không có ở đó”. 
“Ừ, không thấy anh ta ở bất kỳ nơi nào. Nhưng nơi anh ta nằm vẫn còn ấm”. 
“Có phải ông bịa ra hết những chuyện này không?”. 
“Hoàn toàn không có chữ nào bịa đặt”. 
“Ông mong tôi tin câu chuyện này à?”. 
“Không, tôi không mong thế”. 
“Vậy thì ông làm thế để làm gì? Ông muốn gì ở tôi”. 
“Mọi người đều hay kể những câu chuyện. Và những câu chuyện ấy thế nào thì tùy thuộc vào những người nghe có tin chúng hay không. Đó không phải là việc của người kể”. 
“Chẳng phải người kể không nên tin chuyện như thế sao?”. 
“Người kể chỉ nên kể thôi”, ông nháy mắt. 
“Ông có tin chuyện đó không?”. 
Raphie nhìn quay phòng để chắc rằng không có ai nấp đâu đó. Ông nhún mạnh vai. Cái đầu nhẹ chuyển động cùng lúc ấy. “Bài học của người này luôn là 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mon-qua-bi-an/2175521/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.