Cái bóng
Gabe và Lou rời khỏi không khí giá lạnh bên ngoài để vào khu đại sảnh lát đá hoa cương ấm áp. Với những bức tường, những sàn nhà và cột đá granite phủ từng vòng xoắn màu kem, màu caramen hay màu của những thỏi chocolate, Gabe như muốn “nhâm nhi” cả các bề mặt đó.
Anh ta biết rằng mình lạnh. Nhưng chỉ đến lúc này, khi cảm nhận được sự ấm áp ở đây, anh ta mới biết mình từng lạnh đến mức nào. Lou cảm nhận được tất cả ánh mắt của mọi người đều đổ dồn lên mình khi dẫn người đàn ông nhếch nhác kia đi qua quầy tiếp tân và vào khu vực nhà vệ sinh sang trọng ở tầng trệt. Không chắc tại sao nhưng Lou vẫn cứ buộc mình phải kiểm tra hết tất cả từng phòng toilet nhỏ bên trong nhà vệ sinh, để biết rằng không có ai trước khi bắt đầu nói.
“Đây, tôi mang cho anh những thứ này…”. Lou đưa cho Gabe cả đống quần áo đã hơi bị ẩm khi cầm trên tay. “Anh có thể giữ chúng cho mình”.
Anh lại nhìn vào gương và chải mái tóc ngược ra sau. Cực kỳ ngay ngắn, đến mức hoàn hảo. Sau đấy là phủi đi những hạt mưa đá li ti cũng như những bụi nhỏ ra khỏi bờ vai, cố gắng hết sức để trở về với trạng thái bình thường, đầy lý trí. Trong lúc đó, Gabe chậm rãi xem xét từng thứ mình vừa được nhận. Một chiếc quần tây hiện Gucci màu xám. Một chiếc áo sơ mi trắng. Một chiếc cà vạt xám với những sọc trắng thanh lịch. Anh ta nhón từng ngón
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mon-qua-bi-an/2175479/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.