*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
(1)
Ta vẫn luôn tin ta có số mệnh tốt nhất, như thời điểm sư phụ nhặt được ta, trong tay ta còn nắm Tứ sư đệ.
Tứ sư đệ tư chất thật sự quá tốt rồi, sư phụ không nỡ, thế nhưng ta chết sống không buông tay Tứ sư đệ ra, cho nên hắn liền đem theo tứ sự đệ về.
Đệ tử của môn phái lớn đang truy đuổi truy chúng ta không có loại số mệnh này, rất nhanh bọn họ liền đánh lẫn nhau vì việc phân chia phúc lợi sau khi bắt được ta..
“Hừ, nhạn còn đang bay ở trên trời đây, liền muốn luộc muốn nướng!” Ta khinh thường nói: “Ngu xuẩn!”
Các sư huynh sư đệ đều nhìn ta.
Ta bị trói gô, cái mông để trần, các sư huynh đệ cũng như vậy, bất quá vẫn họ còn mặc quần áo, bên ngoài còn có một vòng đại trận trong coi.
Đệ tử môn phái lớn dù sao cũng nhiều người.
Đại sư huynh liền biến thành mặt người chết, u buồn lải nhải: “Phải làm sao mới ổn đây.”
“Đại sư huynh, Chân long tổ tông đâu?” Ta hỏi.
“Mọc sừng nên đau đầu, không có khí lực đánh người.” Đại sư huynh mặt không hề cảm xúc nói.
“Nhị sư huynh, tiền bối thượng cổ đại năng đâu?” Ta lại hỏi.
” Phúc địa trên người ngươi phật quang quá mạnh, hắn không dám ra.” Nhị sư huynh vui rạo rực nói.
“Ngũ…”
“Sư huynh, ta nguyện cùng ngươi đồng sinh cộng tử!”
“Hoa Hoa, không cầu sinh cùng ngày cùng tháng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mon-phai-cua-chung-ta-som-muon-do/1456578/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.