Buổi sáng chủ nhật, tôi dậy sớm vì phải đi học ở nhà anh Long. Bước xuống nhà ăn, kéo bàn xuống, tôi thấy phần thức ăn đang dở dang đặt đối diện mình. Bố mẹ chồng bận công việc, thường chỉ về nhà những lúc cần thiết. Ngoài cô giúp việc ra chỉ còn mỗi tôi và Minh quanh quẩn trong cái căn biệt thự rộng như thế này.
- Minh đâu ạ?- Tôi hỏi cô giúp việc đang lục đục lấy chén đĩa của Minh vừa ăn xong đi rửa.
- Cậu chủ ăn sáng từ sớm và ra ngoài rồi, tôi tưởng cậu chủ nói với cô rồi chứ.- Cô giúp việc đáp.
- Không, anh ấy có nói gì đâu ạ.
Mặt tôi nghệt ra, hắn đi đâu và làm gì vào sáng sớm thế này mà không nói tôi biết chứ. Thường thì những ngày chủ nhật, hắn toàn ngồi ở nhà xem phim thôi, rất ít khi ra ngoài.
Ôi trời, buồn cười quá, tôi tự dưng thấy mình giống hệt mấy cái bà vợ lo lắng cho chồng ấy. Hắn đi đâu làm gì là việc của hắn, lớn rồi chứ có bé rại gì đâu mà đi đâu cũng canh chừng như con nít. Ăn tiếp thôi, còn phải học nữa.
Chậc, dạo này tôi cũng thấy mình chăm học bất bình thường luôn, thì ai bảo tại anh Long dạy dễ nghe, dễ hiểu thế cơ chứ. He. Khuôn mặt anh ý sao mà đẹp như thiên thần thế không biết, giọng nói trầm ấm dễ chịu thế không biết và sao lại có người đáng ngưỡng mộ thế này không biết luôn.
Tôi quyết định rồi, thay vì tôi, từ bây giờ trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mon-no-ngot-ngao/2098089/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.