Buổi trưa tại căng tin của trường.
Sụt...chop chép...chùn chụt...
- Ê con kia, mày bị bỏ đói ba năm hả? - Hà nhìn tôi, ngớ ngác.
Hiện tại, tôi đang ăn ngon lành cành đào với vô vố đồ ăn đang nằm la liệt trên bàn, mặc kệ những tiếng kêu vô duyên phát ra khiến mọi người xung quanh khó chịu, tôi không them quan tâm, vẫn đánh chén nhiệt tình.
Bây giờ, điều duy nhất tôi có thể làm được chỉ có thể là ăn.
- Ê Quỳnh, mày có sao không? - Hà lo lắng hỏi tôi.
- Sao là sao? - Tôi đáp thật ngắn gọn, tốc độ ăn nhanh nhất có thể.
- Mày không sao hả? - Hà khẩn thiết hỏi, ánh mắt lo lắng. Nhỏ Hà, là một người bạn tốt.
- Có sao đấy.
- Sao?
- Mày tự nghe đi.- Tôi hất mặt về đằng sau, miệng không ngừng nhai đồ ăn.
...xì xào...xì xào...
- Ê, kia có phải là Lâm Vũ Quỳnh, con nhỏ siêu quậy trường mình không, nghe nói nó có thai với anh Minh đấy.
- Đúng nó chứ ai, là con gái của gia đình nổi tiếng vậy mà dám làm cái chuyện đó, thật trơ trẽn.
- Mà nó còn được kết hôn với anh Minh nữa chứ, chẳng xứng đáng tẹo nào.
- Anh Minh của trường mình đâu thèm loại như con nhỏ đó, chắc nó bày mưu để bám riết lấy anh ấy.
...
Đó là những lời bàn tán chẳng hề có chút thiện cảm của mấy cô bạn gái xung quanh. Tôi chẳng thèm quan tâm lấy một chút, tập trung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mon-no-ngot-ngao/2098074/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.