- Xin lỗi quý khách, hệ thống phòng máy có một số trục trặc nhỏ.- Tiếng MC vang lên.
Tình hình hiện tại, cả một bữa tiệc linh đình có hàng trăm khách mời nhưng im thim thíp chẳng hề có lấy một tiếng động, và hàng nghìn con mắt đang đổ dồn về phía tôi, và một anh chàng đứng cách tôi không bao xa, hai nhân vật chính trong cái video vừa được chiếu lên, thảng thốt, ngỡ ngàng. Và tôi cùng hắn, Vũ Nhật Minh, tâm điểm được mọi người chú ý đang nhìn nhau, đứng bất động.
Cái gì vậy chứ???
Tôi...tôi...tôi, bây giờ tôi chẳng có thể nghĩ gì được nữa rồi.
- Trời ơi, cô gái đó có phải là con gái của nhà thiết kế Lâm Ngọc Thắng không vậy? Thật không thể tin nổi.
- Sao lại có chuyện đó xảy ra chứ?
- Ghê thật.
- ...
Những lời xì xầm càng lúc càng lớn lọt vào tai tôi của mọi người xung quanh, và cho đến bây giờ, tôi vẫn chưa thoát khỏi sự đông cứng của mình. Chúa ơi, làm ơn hãy cho con thoát khỏi cái tình trạng này với, tại sao tôi không thể nghĩ được gì vậy? Tôi phải làm gì tiếp theo đây.
- Thế này là thế nào, Lâm Vũ Quỳnh, con nói đi.
Mẹ tôi từ đâu xấn xổ bước đến, quát lớn trong sự ngỡ ngàng của mọi người. Đến bây giờ, mẹ không còn giữ nổi hình tượng một quý bà sang trọng trong mắt mọi người nữa rồi.
- Con...con...con...- Tôi nói liền bảy tám từ, ấp úng không thành tiếng.
Không phải, chuyện không phải như thế,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mon-no-ngot-ngao/2098072/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.