"...dù sao... lát nữa cũng phải cởi mà."
Biên tập: Chuối
Hai bé xưng tớ gọi mình.
...
La Nhan Ngọc rất quan tâm đến lễ trưởng thành của con trai, đúng lúc được nghỉ Quốc khánh có dư dả thời gian, cô định cho cả nhà đi du lịch một chuyến, nhưng không ngờ Thường Chỉ lại từ chối.
Trái lại, Thường Thịnh hết sức thấu hiểu, dầu gì con trẻ cũng lớn rồi, muốn đón sinh nhật với bạn bè là chuyện bình thường thôi.
Thế là kế hoạch của ngày hôm đó đổi thành buổi trưa tụ họp với gia đình, buổi tối tụ tập với bạn bè.
Họ hàng hay qua lại với nhà Thường Chỉ không nhiều lắm, chỉ cần mở chiếc bàn gấp trong phòng ăn ra là vừa đủ. La Nhan Ngọc và chị gái xuống bếp làm cơm, cả một bàn toàn thức ăn muôn màu muôn vẻ, làm em họ Thường Chỉ nhìn mà rỏ nước dãi.
"Anh họ ơi! Em ăn trước được không ạ?" Cậu em họ vừa vào tiểu học bấu đầu gối Thường Chỉ, đôi mắt lấp la lấp lánh, rõ ràng là thèm lắm rồi.
Nhưng ông bà ngoại không thích nuông chiều cu cậu quá, đang định dạy dỗ thì Thường Chỉ ngăn lại, cậu bảo em họ đi rửa tay rồi đưa cánh gà cho nó gặm.
"Cứ để em ăn đi ạ." Cậu nhìn bé hamster ngồi trên ghế đẩu gặm cánh gà, phì cười bảo: "Em nó còn nhỏ, ăn nhiều mới chóng lớn được."
Nếu nhân vật chính đã nói vậy, những người khác tất nhiên không có ý kiến gì rồi. Đứa cháu ông bà ngoại chiều chuộng nhất là Thường Chỉ, nghe vậy bèn dặn cậu cũng phải ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mon-do-choi/1245052/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.