*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Nếu như... Nếu như Thường Chỉ có thể làm bạn gái mình... À không, Thường Chỉ là nam, vậy phải là bạn trai nhỉ..."
Biên tập: Chuối
Sáng chủ nhật sương mù dày đặc, ngoài cửa sổ trắng xóa mịt mùng, rèm cửa dày dạn cản hết ánh sáng, Thường Chỉ mở mắt ra trong căn phòng mờ tối, gương mặt vẫn nóng phừng phừng, nhưng tay chân thì lạnh buốt.
Quần lót chưa thay cứ dinh dính nhơn nhớt, cậu duỗi chân, chẳng muốn tẹo nào nhưng không thể không ngồi dậy thay quần, tiện thể tăng điều hòa lên hai độ, sau đó cuộn mình trong chăn như một chú hamster.
Nằm xuống không bao lâu, La Nhan Ngọc đến gõ cửa gọi cậu ra ăn sáng. Cậu cứ tưởng ngủ một giấc sẽ khá hơn, nhưng nhiệt độ cơ thể vẫn chẳng giảm, Thường Chỉ thở dài, thầm nghĩ không giấu được rồi.
Cảm sốt với Thường Chỉ là chuyện thường như ở huyện, trong nhà có đầy đủ thuốc thang, nhưng La Nhan Ngọc vẫn không yên tâm, sờ trán cậu rồi định chở cậu đến bệnh viện.
Đến bệnh viện có nghĩa là phải rời giường, thay quần áo, lấy số, truyền dịch, Thường Chỉ mới nghĩ tới một loạt các thủ tục rườm rà thôi đã đau hết cả đầu rồi, cậu vội vàng khuyên nhủ La Nhan Ngọc, rằng mình sốt không cao lắm, ở nhà nghỉ ngơi một ngày là được rồi.
La Nhan Ngọc nhìn cái vẻ không tình nguyện của cậu cũng đành thôi, rót cho cậu một cốc nước ấm và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mon-do-choi/1245042/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.