CHƯƠNG 29
[ Bất luận lựa chọn cuối cùng của ngươi là gì, ta cũng chấp nhận]
Ta dựa đầu vào lan can cầu vượt.
Trong đầu loạn như bị oanh tạc, không biết suy nghĩ cái gì, cũng không dám suy nghĩ cái gì, chỉ có câu nói kia của Phương Thụ Nhân luẩn quẩn như u linh không chịu đi, trong đầu ta nổ đùng đoàng. Ta hẳn là hối hận, ta hoảng hốt nghĩ, sớm biết, sớm biết không nên lựa chọn như vậy… chính làm, ta không cảm thấy hối hận. Ta hẳn là hối hận, chuyện đáng sợ nhất rốt cục đã xảy ra, ta hẳn là hối hận, hối hận ta không quyết định nhất đao lưỡng đoạn.
Nhưng hiện tại ta chỉ cảm thấy sợ hãi, không cảm thấy hối hận, có lẽ vì sợ hãi che dấu người khác?
Tiếng chuông di động đột nhiên vang lên, tâm phiền trong chốc lát đình chỉ, giây tiếp theo, ta không cần nghĩ ngợi mà đánh bay nó ra ngoài, nhìn nó ở không trung hiện ra đường cong màu đen, rơi xuống mặt đường, vỡ thành mấy bộ phận.
Đúng vậy, bọn họ không tìm đến ra, ta có thể không cần đi đối mặt.
Ta một lần nữa đem đầu dựa vào lan can, lan can inox lãnh lẽo, nếu lạnh thêm chút nữa thì tốt rồi, có lẽ có thể trực tiếp đông cứng đại não đang ong ong của ta, làm nó đình chỉ hoạt động. Tốt nhất là làm cho cả thế giới đình chỉ hoạt động, ta sẽ không bị bắt đối mặt với hết thảy mọi chuyện.
Ta cứ ngơ ngác nhìn làn xe phía dưới qua lại, vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mon-do-choi-tra-thu/2697967/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.