CHƯƠNG 14
Từ đấy trở đi Phương Thụ Nhân quả nhiên nói chuyện giữ lời, không tìm lão sư dạy nhạc giáo sư lễ nghi đến độc hại ta, ta cũng biết báo đáp, theo Tiêu Ngọc Nhi mượn đĩa phim chất đầy một tủ rồi ngồi xem TV, rốt cuộc xem đến không biết trời trăng gì luôn.
Lễ Giáng Sinh nhanh chóng đến gần, mỗi khi đến dịp này, công việc ở công ty hết sức lu bù, cho dù ta là người luôn rảnh rỗi cũng vội vàng cả ngày phát điện mừng, chuẩn bị lễ vật, thiệp mời từ các công ty quan hệ lớn và vân vân thì khỏi phải nói, chỉ có xếp lịch đi tiệc tùng cho Phương Thụ Nhân đã khiến ta thiếu chút nữa sùi bọt mép. Ta lo lắng tạm biệt Dương Tử Văn lại sợ Phương Thụ Nhân tiếp tục ghi hận rắp tâm trả thù, nhưng hiện tại cả ngày cơ hồ cũng không thấy bóng dáng Phương Thụ Nhân, thật khiến người ta hít một trận đại khí.
Hôm nay, đang chú tâm trên máy tính trả lời thư từ, điện thoại kêu, ta thuận tay nhấc máy, nghĩ thầm, không phải Phương Thụ Nhân thì là Từ Vận Tiệp —— hơn phân nửa là Từ Vận Tiệp, chỉ có phòng bọn họ là cuối năm với trong năm không có gì khác nhau —— “A lô!”
“Phiền toái, ta muốn tìm La Lâu Lập.”
Thanh âm của nữ nhân trẻ tuổi, ta sửng sốt ba giây, nghĩ nghĩ, là Thượng Huyền Nguyệt.
“Sao lại là ngươi?”
“Là ta, thực xin lỗi, khiến ngươi thất vọng sao?” Đối phương lập tức chuyển giọng âm hiểm.
“Sao lại thế, sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mon-do-choi-tra-thu/2697935/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.