CHƯƠNG 12
Một đợt đau nhức xương sống thắt lưng vừa chấm dứt thì một đợt đau nhức khác lại bắt đầu, tên Phương Thụ Nhân kia thật sự rất đáng ghi hận. Ta ở trong văn phòng của mình rầm rì, vừa nghĩ dán hai miếng giảm đau liệu có tác dụng hay không thì Từ Vận Tiệp gọi điện tới.
Từ khi Dương Tử Giang… kêu Dương Tử Giang có sao không? A, mặc kệ, cho dù hắn gọi là Dương Tử Giang cũng tốt lắm. Từ khi Dương Tử Giang cường hôn ta bị người lãnh đạo trực tiếp kiêm tình nhân – Phương Thụ Nhân bắt gặp trở đi, Phương Thụ Nhân liền tăng mạnh sự giám sát đối với ta, nhìn hắn như vậy đại khái là tính toán khiến cho ta đoạn tuyệt mọi liên hệ với thế giới bên ngoài, đương nhiên ta tuyệt đối không để hắn thực hiện được.
“Từ Khoa, Từ đại nhân, ngài không phải đang ở giữa tình yêu cuồng nhiệt sao, còn muốn bỏ rơi ta a?” Ta tiên hạ thủ vi cường, miễn cho vạn nhất hắn hỏi ta cuối tuần tự nhiên biến mất khiến ta khó trả lời.
Từ Vận Tiệp cười ngây ngô hai tiếng, có người đem cái này gọi là tiếng cười hạnh phúc, đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc của những kẻ đang yêu đại khái đều có bộ dạng ngốc nghếch hạnh phúc, ít nhất mấy đứa bạn thân của ta đều như thế: “Đừng nói nữa, hôm nay có việc tìm cậu”
“Muốn ta trích máu thì khỏi cần nói nữa, nếu ngươi mời, ta đây cố gắng lắng nghe một chút.”
“Hắc hắc, hôm nay thật không phải tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mon-do-choi-tra-thu/2697931/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.