Trong bóng tối, hai người lao vào nhau.
Thủy An Lạc thừa nhận kể cả không gian có sáng sủa hơn cô cũng không nhìn ra được ai mạnh hơn ai.Nhìn vóc dáng thì đó là một người đàn ông, vậy nên chắc chắn không phải là Viên Giai Di.Đây là vệ sĩ cô ta sắp xếp sao?Thủy An Lạc dựa người vào cửa rồi cẩn thận quan sát xung quanh.Trước khi tới Sở Ninh Dực đã nói rồi, người ngồi trong xe không phải làViên Giai Di, bởi vì hôm nay sau khi về thì cô ta không hề ra ngoài nữa.
Long Nhược Sơ đã liệu trước bọn họ sẽ ra tay cho nên mới diễn ra một màn thế này.Nhưng mà Long Nhược Sơ lại không ngờ rằng trò mà Sở Ninh Dực thích là cá nằm trên thớt, tương kế tựu kế.Ai dám tính toán với anh thì anh nhất định phải cho kẻ đó biết, thế nào mới là liên hoàn kế.Dưới lầu mơ hồ có tiếng súng vang lên, Thủy An Lạc biết đó là người của Long Nhược Sơ kéo đến, nhưng chỉ để nghiệm chứng việc Viên Giai Di giả đã bị bọn họ đưa đi.“Răng rắc...”Thủy An Lạc đang nghĩ ngợi thì đột nhiên nghe thấy tiếng xương bị bẻ gãy.
Cô ngẩng lên thì thấy Sở Ninh Dực yên lặng phế hai chân của kẻ kia, một tay thì bịt miệng không cho gã phát ra bất cứ thanh âm nào.“A...” Cánh tay của Thủy An Lạc bất ngờ bị người ta túm lấy khiến cô khẽ hô một tiếng.Sở Ninh Dực quay đầu lại.
Anh nhanh chóng ném gã đàn ông kia xuống đất rồi xoay người đá bay cánh tay vừa túm được tay của Thủy An Lạc.Thủy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mon-dang-ho-doi-vo-cu-dung-chay-tron/1207735/chuong-1425.html