Động tác trên tay Thủy An Lạc hơi ngừng lại, tiếp đó lại bình tĩnh băng bó tiếp cho anh, hoàn toàn phù hợp với thành tích đạt điểm tuyệt đối về môn băng bó của cô.
Chờ đến khi băng bó kỹ càng xong, cô liền thu dọn đống băng gạc bên giường đi."Sở tổng, nếu như vì 30% cổ phần của Viễn Tường thì anh hoàn toàn không cần phải làm vậy đâu.
Cổ phần trôi nổi bên ngoài của Viễn Tường đã là 40%, chỉ cần có thể thâu tóm được hết là anh đã thắng rồi." Thủy An Lạc nói một cách lý trí, sau đó xoay người rời khỏi phòng anh.Sở Ninh Dực nheo mắt lại nhìn theo bóng lưng kiên định của cô.Đây là lần đầu tiên anh bị người ta hiểu nhầm như vậy.Sở Ninh Dực đưa tay hất mạnh chiếc đèn để bàn xuống đất, tưởng nhìn ngu ngu thôi sao mà lại ngu thật như thế chứ.
Sở Ninh Dực anh coi thường cái thủ đoạn đê hèn đó còn chẳng hết, sao cô có thể nghĩ như vậy, anh nói muốn theo đuổi cô chỉ đơn giản vì đó là cô mà thôi.Thủy An Lạc vừa ra khỏi cửa thì nghe thấy tiếng đổ vỡ bên trong, không nhịn được mà đưa tay vỗ vỗ ngực, may mà cô chạy nhanh, nếu không người bị đập chắc chắn là cô rồi.Nhưng cũng không thể phủ nhận, lúc Sở Ninh Dực nói ra câu đó, trái tim cô đã lại rung động thật.
Đã có một thời, anh từng là cả bầu trời với cô.
Khi đó cô còn chưa biết yêu là gì, chỉ biết phó thác.
Cô đã trao cả bản thân mình cho anh, nhưng rồi cô đổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mon-dang-ho-doi-vo-cu-dung-chay-tron/1206462/chuong-78.html