Đây chính là cái câu mà cô lẩm bẩm lúc trưa mà, tên này đúng thật là một tên thù dai.Phong Phong với Sở Ninh Dực vốn là bạn học chung lớp hồi cấp hai, nhưng học hết cấp hai anh ta liền ra nước ngoài du học, mấy năm gần đây mới về nước thôi nhưng mà đã giành được vài giải Ảnh đế rồi.
Phong Phong không biết Thủy An Lạc, bởi vì lúc anh ta đi cô mới chỉ là một cô nhóc nên anh ta chẳng có ấn tượng gì cả.Thủy An Lạc không nhịn được mà cho anh ta một cái lườm, đàn ông đàn ang gì mà nhỏ mọn thế, uổng công là Ảnh đế này nọ, hóa ra ngoài đời cũng chỉ là một gã hẹp hòi mà thôi."Cậu biến đi được rồi đấy." Ánh mắt Phong Phong nhìn Thủy An Lạc khiến Sở Ninh Dực cảm thấy khó chịu.
Anh biết sở thích của tên này chính là đi chinh phục phụ nữ.
Cậu ta muốn chơi đùa thế nào với những cô nàng khác cũng được, anh không quan tâm, nhưng cô gái đó tuyệt đối không bao gồm cả vợ cũ của anh."Chậc chậc chậc, bao năm rồi mà cái tính của cậu vẫn y như vậy, uổng công tôi đây có lòng tốt tới thăm."Thủy An Lạc nghe cuộc đối thoại giữa hai người đại khái cũng hiểu, hóa ra sáng nay cái tên thiếu đòn này tới đây là để thăm Sở Ninh Dực, đúng là ngưu tầm ngưu mã tầm mã."Có điều, lần này cậu quyết định muốn thu mua lại Viễn...""Sao hôm nay cậu lắm mồm thế, có thể biến đi được rồi đấy." Sở Ninh Dực bỗng cắt lời anh ta."Thu mua Viễn gì cơ?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mon-dang-ho-doi-vo-cu-dung-chay-tron/1206436/chuong-52.html