Thủy An Lạc vừa ra ngoài chưa được bao lâu thì Lâm Thiến Thần đã tiếnvào phòng bệnh của Sở Ninh Dực.Vừa trông thấy cô ta bước vào anh liền đưa tay gập đống giấy tờ lại, cái nhíu mày của anh có thể thấy rõ lúc này tâm trạng của anh không tốt chút nào.Lâm Thiến Thần hơi sững sờ, vốn dĩ cô ta muốn tới hỏi xem bệnh tình của anh thế nào nhưng mà không hiểu sao lại cảm thấy bất an khi trông thấy sắc mặt anh như vậy."Ninh Dực, cậu sao thế?" Lâm Thiến Thần vẫn tỏ ra rất tự nhiên, hào sảng nhưng trong nét mặt vẫn khó tránh khỏi có chút căng thẳng."Thiến Thần, chẳng lẽ cậu không thấy cậu cần phải giải thích với mình một chút về chuyện hôm nay à?" Sở Ninh Dực thản nhiên nói, trong giọng nói lại mang theo sự chắc chắn không thể nghi ngờ.Lâm Thiến Thần mím môi đứng cạnh mép giường bệnh: "Giải thích gì cơ? Chuyện của Lạc Lạc á? Đúng là mình cũng có trách nhiệm về chuyện này.
tại tối qua mình vội tới chỗ hẹn quá nên mới không dặn kỹ con bé." Lâm Thiến Thần khẽ thở dài nói.Sở Ninh Dực nheo mắt lại, rõ ràng anh còn muốn nói gì đó nữa nhưng từ đầu tới cuối vẫn chỉ im lặng nhìn cô ta."Cậu nghĩ mình cố tình muốn làm khó Lạc Lạc sao? Mình có nhất thiết phải làm vậy không?" Lâm Thiến Thần cười ha hả vì nghĩ Sở Ninh Dực đang nghi oan cho mình."Mình cũng hy vọng cậu không nhất thiết phải làm như vậy." Sở Ninh Dực nói rồi lại cúi đầu nhìn đống giấy tờ trong tay.Một câu không nặng không nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mon-dang-ho-doi-vo-cu-dung-chay-tron/1206432/chuong-48.html