"Cuối tuần này cô đến bệnh viện thực tập đi, cứ theo Thiến Thần trước đã.
Cô ấy làm ở khoa ngoại, vừa hay phù hợp với hướng đi của cô." Sở NinhDực nói xong liền xoay người bỏ đi.Theo Lâm Thiến Thần, nghiêm túc mà nói thì đó là chị họ của Thủy An Kiều chứ không phải là chị họ cô.
Có điều, Lâm Thiến Thần này là người hay là quỷ thì Thủy An Lạc vẫn chưa nói chắc được.
Lâm Thiến Thần vẫn luôn đối xử rất tốt với cô, nhưng chính điều đó lại khiến cô cảm thấy không được thoải mái.Tiểu Bảo Bối chơi một lúc liền ghé vào lòng mẹ thiếp đi, dù sao thằng bé cũng chỉ là trẻ con, suốt ngày chỉ biết ăn với ngủ, Thủy An Lạc cũng không nhịn được mà ngủ theo.Cả căn nhà nhất thời yên tĩnh trở lại, chỉ còn tiếng kim đồng hồ vẫn nhẹ nhàng chuyển động chứng minh thời gian vẫn đang trôi đi trong không gian yên tĩnh này.***Lúc Thủy An Lạc tỉnh dậy, trời đã ngả về Tây.
Cô dụi cặp mắt còn nhập nhèm vì ngái ngủ của mình, vừa bước ra cửa liền thấy người đàn ông đang ngồi ở ban công nhìn ra bên ngoài.Thủy An Lạc cẩn thận bước tới đứng tựa bên cửa, tầm mắt khẽ quét qua chiếc bàn mây bên cạnh, trên bàn tán loạn toàn giấy tờ văn kiện, có thể thấy suốt cả buổi chiều anh chỉ ngồi đây làm việc.
Xét đến việc Sở Ninh Dực đã sắp xếp công việc cho mình, Thủy An Lạc cảm thấy cô có làm người giúp việc ở đây cũng không có gì không ổn, chí ít cô cũng không phải là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mon-dang-ho-doi-vo-cu-dung-chay-tron/1206419/chuong-35.html