Editor: Seka
.
.
.
Bên trong cánh cửa bằng gỗ đang khép chặt, những tia nắng bên ngoài bị chiếc rèm cửa sổ màu nắng chặn mất phân nửa, chỉ chừa lại một khoảng hở nhỏ cho những tia sáng màu đỏ chui vào, kéo dài thành một chùm tia sáng từ sàn nhà đến chiếc giường lớn màu xanh thẫm ở chính giữa phòng, chiếu rọi những hình ảnh trùng điệp, những động tác nguyên thủy nhất cứ không ngừng lặp đi lặp lại.
Chiếc giường lớn rung động kịch liệt làm phát sinh những tiếng vang thật lớn, mãi cho đến khi từ từ ngừng lại; tình cảm mãnh liệt từ từ hạ xuống, chỉ còn những tiếng thở dốc quanh quẩn bên trong căn phòng tối.
Hàn Thần Tị sau khi nghỉ ngơi một chút, liền rời khỏi cơ thể của người phụ nữ, đứng dậy.
“Tôi đi tắm.” Không thèm đếm xỉa đến ánh mắt tìm kiếm và ca ngợi ở phía sau, hắn đi thẳng vào phòng tắm gắn liền với phòng ngủ.
Phí Tương bởi vì vừa rồi tình cảm mãnh liệt mà trống ngực không ngừng đập dồn dập, sau khi ổn định lại cũng tự đứng dậy, cũng không thèm dùng chăn bông che đi dáng vẻ xinh đẹp.
“Thật là không thể ngờ, anh không những có khuôn mặt vô cùng đẹp trai, mà ngay cả dáng người cũng là hạng nhất.” Cô thản nhiên cười, “Thảo nào lại có nhiều phụ nữ chờ đợi được leo lên giường của anh như vậy.”.
Nghe vậy, Hàn Thần Tị khẽ cười một tiếng, nhưng kẻ khác lại không thể nghe ra bất kỳ tình cảm gì không đó. Hắn xoay người trở lại giường, ngả ngớn mà nâng cằm cô lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mon-an-khai-vi-cua-tong-tai/1216253/chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.