Lần nữa ý thức được giọng của mình quá to, ông ta âm thầm điều chỉnh lại: “Rốt cuộc mày đã làm ra chuyện tốt gì hả? Thế mà lại liên lụy đến taol Tao đúng là... Hừ, lúc trước đúng là tao nên tự: tay bóp chết mày mới phải... còn tốt hơn là bây giờ bị mày hại thảm như này!”
Nắm đấm của ông ta siết chặt, cả khuôn mặt. cũng đỏ lên.
Mấy nếp nhăn kia giống như giun sấy nhúc nhích, Lâm Mặc Ca nhìn mà có hơi buồn nôn.
Nếu như không phải có quản giáo trông coi ở đây thì ông ta đã vung nắm tay lên rồi.
May mắn là ông ta đã gặp phải trận ẩu đả và đang bị thương.
Chỉ là không dám nói ra mà thôi.
Khi đối mặt với ông già này, trong lòng cô có một loại sợ hãi và oán hận theo bản năng.
Hai mươi năm qua, mỗi lần gặp mặt thì những. gì cô nghe thấy đều là mấy lời nhục mạ khó nghe này.
Đồ sao chổi, nghiệt chủng, đứa con gái bất hiếu, nhỏ đê tiện.
Những lời khó nghe ấy được nói ra từ trong, miệng của ông ta đễ đàng đến thế.
Giống như trời sinh cô ra đã mang theo những cái danh ghê tởm như thế vậy.
Lâm Mặc Ca không ừ hử gì, sắc mặt tái nhợt.
Dáng vẻ vâng vâng đạ đạ này của cô càng chọc. điên ông ta.
'"'Năm năm trước lúc mày kháng cự, đáng lẽ tao nên cắt đứt chân mày luôn! Đỡ cho mày chạy về gây họa cho mọi người... Nếu không phải tại mày thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mommy-bao-boi-daddy-la-tong-giam-doc-sieu-quyen-luc/3393157/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.