Nở nụ cười cay đắng, thôi kệ, còn có thể nói gì nữa đây?
Chuyện hôm nay cứ coi như cô xui xẻo đi.
Có mắt nhưng lại không tròng, đã động chạm. vào những người không nên động chạm.
Vừa rồi anh là người cứu cô thoát khỏi tình cảnh khó xử đó, cứ coi như quà cảm ơn đi.
Dù sao bị anh sờ vài lần, nói vài câu khó nghe, cũng không mất đi miếng thịt nào.
Chỉ là trong lòng ngứa ngáy, còn những lời chế nhạo cay nghiệt đó mới thực sự khiến cô không thể nào bình tĩnh lại được.
Cô lắc đầu, đuổi những suy nghĩ phức tạp này đi, chậm rãi nhảy xuống khỏi bục, nhặt chiếc áo khoác rơi trên mặt đất mặc vào người.
Cũng may còn có chiếc áo khoác này, nếu không, hôm nay cô không biết phải làm sao để về nhà.
Vươn tay nắm lấy tay cầm, vừa mở cửa ra, trước mắt đột nhiên tối sầm, cô ngất đi...
Đêm càng lúc càng khuya.
Trong đại sảnh của khách sạn bát đĩa ngổn ngang, dần mọi người đi hết đã trở nên trống. vắng.
Sắc mặt Quyền Giản Li đã hơi say, ánh mắt mệt mỏi, đứng trong thang máy, đôi mắt nửa mở nửa nhắm.
Những bữa tiệc xã giao này là thứ anh ghét nhất.
Tuy nhiên, anh bắt buộc phải xuất hiện.
Nhìn khuôn mặt của những người đó, anh cảm thấy khó chịu khắp cả người.
Khuôn mặt nào cũng đều đeo cùng một chiếc mặt nạ giả nhân giả nghĩa, còn anh đã quá mệt mỏi với việc phân biệt khuôn mặt chân thật đằng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mommy-bao-boi-daddy-la-tong-giam-doc-sieu-quyen-luc/3393152/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.