Người bên kia điện thoại như sắp bùng nổ rồi, cô cúp máy, hậm hực bước vào thang máy.
Tất cả là tại tên đàn ông thô lỗ vừa rồi, làm cô lãng phí bao nhiêu thời gian quý giá.
“Đinh” một tiếng, cửa thang máy vừa mở ra thì âm thanh du dương của dương cầm đã truyền đến.
Tổng giám đốc Trương đang đứng chờ ở bên đó, vừa nhìn thấy cô, ánh mắt ông ta lóe lên một chút, yết hầu nhịn không được mà nghẹn lại.
“Tiểu Lâm, cô tới rồi, mau đi vào thôi”
Ông ta vừa nói chuyện vừa ôm lấy vòng eo thon gọn của cô.
Cô khẽ nhíu mày, theo bản năng muốn né tránh.
Lúc này bọn họ đã bước vào bên trong đại sảnh được trang trí vô cùng xa hoa lộng lẫy.
Người đẹp như mây, trang điểm tinh xảo, dáng người tao nhã.
Bọn họ đứng ở giữa những người đàn ông, qua lại không ngớt, đôi khi che mặt rồi cười khẽ.
Đàn ông thì mặc vest, đi giày da bóng loáng, đôi mắt sáng ngời.
Ánh mắt họ dừng lại trước ngực phụ nữ là nhiều, nói nói cười cười.
Đây là lần đầu tiên Lâm Mặc Ca tham dự tiệc rượu như vậy, cơ thể cứng đờ có hơi khẩn trương.
“Tiểu Lâm, không cần lo lắng, đây chỉ là một tiệc rượu thôi, nếu cô biểu hiện tốt, tôi tất nhiên sẽ không bạc đãi cô”
Ánh mắt tổng giám đốc Trương đảo qua trước ngực cô, mặc dù dây đeo lễ phục có hơi bảo thủ nhưng làn da trắng như tuyết của cô còn đẹp hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mommy-bao-boi-daddy-la-tong-giam-doc-sieu-quyen-luc/3393147/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.