“Lách cách…”, Cửa bị mở ra, tiếng khoá cửa vang lên lần nữa như chùy sắt đập lên chút phòng tuyến tâm lý cuối cùng của Lâm Mặc Ca.
Nhưng sau đó lại không có bất kỳ tiếng động gì nữa, giống như vừa rồi chỉ là ảo giác của cô.
Tim đột nhiên đập trật vài nhịp, cô cắn chặt môi, từ từ đứng lên khỏi bồn tắm, rồi từ từ lau khô nước trên người.
Bởi vì người mặc áo đen đó từng nói, tổng giám đốc Quyền thích sạch sẽ.
Khoảnh khắc vặn mở cửa, Lâm Mặc Ca gần như dùng hết sức lực của mình, sau khi đi ra khỏi nơi này, cô sẽ hoàn toàn mất hết tôn nghiêm.
Nhưng cô không còn lựa chọn nào khác.
Trong phòng ngủ yên tĩnh, nhưng lại có một mùi hương như có như không lan toả, có hơi chua cay.
Đèn trong phòng đã bị tắt, chỉ có ánh trăng lờ mờ rọi vào từ cửa sổ sát đất, rơi lên bóng lưng cao to như núi.
Đó, chính là chủ thuê của cô sao?
Dưới ánh trăng bàng bạc, bóng dáng của anh còn lạnh lẽo hơn cả ánh trăng, từ chối người từ ngàn dặm.
Giống như có ma lực nào đó khiến Lâm Mặc Ca đi từng bước về phía trước, cuối cùng cô quấn khăn tắm nằm lên chiếc giường rộng lớn.
Đã đi đến đây, cô không còn không còn sức để quay đầu nữa, dù sao cũng chỉ là một đêm, cô có thể làm được.
“Tổng giám đốc Quyền…”
Lâm Mặc Ca mở miệng, giọng nói muốn nói lại thôi.
Anh phun ra vòng khói cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mommy-bao-boi-daddy-la-tong-giam-doc-sieu-quyen-luc/3393143/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.