🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tôi bỗng chốc đơ người, quên hẳn đi cơn đau đang dấy lên khắp mu bàn chân, đầu óc hoàn toàn trống rỗng, vô tình chạm phải ánh mắt lo lắng Đức mà cứ như thấy ma không bằng, tim đập loạn xạ, tự thấy mình khó hiểu ghê gớm.



"Cái Lam đau lắm không cô chở đi viện?"



Tôi cười cười xua tay với cô Mai, để ý xung quanh nhiều người nhìn thì hơi ngại nên xin xuống bục giảng luôn, mọi người thấy tôi vẫn cười hề hề thì bắt đầu tản ra tập các cảnh khác.



Ngồi một góc lấy khăn ấn vào chân, nhìn đi nhìn lại một hồi mới giật cả mình, máu hết chảy rồi nhưng trông cũng sâu lắm chứ đùa, vừa ngước lên thì thấy Minh Đức chạy đến ngay trước mặt, người nhễ nhại mồ hôi, trên tay lủng lẳng một túi bông sát trùng, tay còn lại là một chai trà chanh vẫn đang chảy nước li ti.



Ôi, tinh tế quá đi mất...



"Bắt đầu thấy tớ đáng để yêu rồi à?"



Tôi nhận lấy chai nước vừa được mở nắp, nhìn dáng vẻ lúi húi mở chai cồn của Đức, tự cho phép mình trả lời bằng một câu nửa đùa nửa thật:



"Ừ, công nhận."



Đức thế mà cũng biết đỏ mặt, trông đáng yêu quá đỗi, nó ho khan một hồi rồi lên tiếng:



"Bám tay cậu vào tay tớ."



Tôi khó hiểu:



"Để làm gì?"



"Cậu lúc nào cũng khó hợp tác như thế."



Tôi nghe tiếng Đức lủng bủng, tự tiện đặt nhẹ tay tôi lên vai mình rồi bắt đầu cởi giày tôi ra, tôi theo phản xạ hơi

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-uu-tien-cho-em/3595874/chuong-11.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.