Dành cho những độc giả đọc mọi ưu tiên cho em lần đầu tiên, những chương đầu của mình hành văn còn kém và mạch truyện thiếu liên kết. Mình vẫn chưa có thời gian để sửa lại, cân nhắc trước khi đọc nha.
-
Giữa tháng 9, cuối thu nhưng oi gắt, cái nóng ở đây còn kéo theo từng cơn gió hanh từ biển thổi vào, mang một mùi hương quen thuộc đến lạ kỳ. Mãi đến sau này khi lớn lên, đặt chân đến nhiều thành phố mà người người mơ ước, tôi vẫn không tìm đâu ra làn hương ấy, thứ duy nhất mà chỉ ở Hạ Long mới có.
Người ta nói, thời tiết rất dễ dàng tạo nên những tâm trạng cáu kỉnh, nhất là với những người sống dựa vào mùa màng thì cảm xúc càng dễ thất thường hơn. Tôi mệt mỏi ôm sổ đầu bài nhích từng bước lên bậc thang, cảm thấy hận mặt trời nhất trên đời.
"Này, mày biết mày mang cái vẻ mặt khó ở đấy bao nhiêu ngày rồi không?"
Hà gọi giật, ném chai nước thẳng mặt tôi, buộc tôi phải dùng tay để đỡ, không chịu lép vế, tôi quay ra phản bác:
"Tao không hề khó ở, đây là giãn cơ mặt, biết phân biệt không thế?"
Số má là kỳ thi tuyển sinh vừa rồi vào đúng bài văn mà tôi chủ quan nhất nên làm bài không như ý, thành ra trượt danh Thủ khoa mà tôi đã mơ không biết bao nhiêu ngày tháng, đã thế lại còn để thua người về nhất 0,25.
Đùa chứ, nhiều khi tôi thấy đời cứ như kiểu đang trêu tôi ấy.
Có vẻ như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-uu-tien-cho-em/3595864/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.