Hôm sau, Bảo Hân thức sớm như thường lệ để chuẩn bị đi làm, nhưng suy nghĩ đó vẫn còn trong đầu khiến cô thấy hơi khó chịu. Sau khi chuẩn bị xong hết, cô đón xe buýt đi đến nơi làm việc của mình.
Minh Hy đến giờ vẫn còn ngủ, đó là thói quen của nàng rồi, ngày nào cũng phải đợi quản gia hay người hầu lên gọi dậy hết, nhưng nàng chợt nhớ đến chuyện đưa địa chỉ nhà mình cho cô ta nên nhanh chóng vệ sinh cá nhân.
Thật sự Minh Hy cũng rất tò mò, không biết là cô ta có đến không hay là trả nợ, nhưng với con số quá lớn đối với người thường thì không trả nổi đâu. Từng bước đi xuống lầu, nàng đi thẳng vào bàn ăn sáng cùng với ba mình:
"Hôm nay ba đến công ty sao"
"Hôm nay ta muốn ở nhà một hôm ấy mà, còn con?"
"Là sao ba?"
"Không định đi chơi hay mua sắm à"
"Chắc lát nữa con đi mua vài thứ"
Bảo Hân làm việc mà tâm hồn để nơi khác, làm mọi người trong quán thấy là lạ:
"Hôm nay em bị sao thế, không khoẻ à"
Đang suy nghĩ thì có người gọi làm cô giật mình:
"Không có, em vẫn bình thường"- Bảo Hân nở nụ cười
"Không sao thì tốt, chứ anh để ý sáng giờ em cứ như người vô hồn"
Bảo Hân chỉ cười cười cho qua chuyện, lại suy nghĩ đến chuyện đó
"Nếu không trả hết khoản tiền đó họ sẽ làm khó nhà mình nữa, còn nếu mình kết hôn với cô ta thì sẽ xoá nợ nhưng....aishi....làm sao đây"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-ngang-trai/241440/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.