Tôn Gia Quyến và Nhã Yên ở lại chơi một tuần mới về. Ông bà Tôn bịn rịn không muốn chia tay ba người, nhất là An An. Kiều Nguyệt bế An An trên tay đến khi chào tạm biệt, vẫn luyến tiếc không muốn buông tay.
“An An về ngoan nhé!”
“Ông bà nội có về thăm An An không ạ?”
Kiều Nguyệt yêu thương hôn lên cái má phúng phính, xoa đầu con bé:
“Tất nhiên là có rồi. Bà phải về thăm cháu cưng nữa chứ!”
Ông Tôn cũng luyến tiếc cháu gái, bế lên hôn một chập mới chịu buông tha.
“An An của ông về tới nhớ gọi video cho ông nhé!”
“Dạ! An An nhớ rồi ạ!”
Dường như nhớ ra điều gì đó, Kiều Nguyệt nói với Tôn Gia Quyến:
“À, con nói với thằng Long, nếu như không mang được con dâu về cho mẹ thì đừng vác mặt về cái nhà này!”
Tôn Gia Quyến và Nhã Yên bật cười khi nghĩ đến Tôn Gia Long vì theo đuổi Tiểu Bình mà chật vật khổ sở không biết kêu ai. Tiểu Bình là một cô gái mạnh mẽ, cứng rắn và đặc biệt không thích những người trăng hoa nên cô đối với sự theo đuổi của Tôn Gia Long, hoàn toàn không để tâm, còn rất bài xích cậu ta.
Hai người đáp lời rồi chào tạm biệt ba mẹ, sau đó lên máy bay trở về nước.
Tôn Gia Quyến nhà bự không ở, lại dọn hẳn đồ đạc đến nhà Nhã Yên cư trú. Anh muốn đợi đến lúc hai người kết hôn xong, sẽ đưa cô về lại bên nhà mình ở cho rộng rãi.
***
Vào một ngày đẹp trời, Tôn Gia Quyến cùng Tôn Gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-kho-quen-cua-tong-giam-doc/439231/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.