Thái độ Lan vênh váo, lên mặt với tôi: 
– Thì sao? Loại như mày, có cào nát mặt tao vẫn thấy chưa đủ quá đáng. 
Thương bất mãn thay tôi và cũng vì ngứa mắt Lan nên thấy nó bắt nạt tôi liền nói vào: 
– Con kia, mày thích kiếm chuyện phải không? 
– Mày im mẹ mồm đi. Việc của mày à mà lúc đéo nào cũng xía vào thế? Hay được nó cho tí tiền thì cun cút nghe lời như một con chó trung thành với chủ, làm người hầu cho nó. 
– Mày nói cái gì? Có giỏi nói lại tao nghe. 
Thương hùng hùng hổ hổ muốn tiến lên nhưng bị tôi ngăn lại. Nó nóng tính trước nay, giờ cái Lan còn nói những lời khó nghe, không khéo cãi nhau to rồi lại đánh nhau ra đó sẽ lớn chuyện mất. Tôi dù rất khó chịu về hành động và lời nói của Lan nhưng vẫn giữ được bình tĩnh, tôi bảo: 
– Thương. Mặc kệ nó, không việc gì phải tức giận. Chúng ta về chỗ đi. 
Một số đứa trong lớp cũng lên tiếng khuyên chúng tôi nên cái Thương mới chịu xuôi xuôi nhịn xuống. Nhưng cái Lan nhất quyết không để tôi yên, nó đẩy mạnh vai tôi, nói: 
– Mày bớt giả nai, tỏ vẻ cao thượng đi con chó. Hèn hạ. Tao khinh. 
Lần này tôi không im lặng nữa: 
– Mày không thấy mệt khi suốt ngày gây sự với tao à Lan? Còn tao thì mệt lắm đấy, nhức đầu, không muốn cãi nhau với mày đâu. 
– Tao nói đúng quá thì mày cãi thế đéo nào được. 
– Tao im lặng vì muốn giữ thể diện cho mày đấy, chứ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dut-doan/2475767/chuong-8.html