Dứt lời, 4 người bọn họ cùng lúc lao vào đánh tôi. Kẻ giật tóc, kẻ cấu xé, kẻ dẫm đạp không hề thương tiếc. Vô duyên vô cớ bị đám người lạ mặt hành hung, tôi không ngu đứng yên chịu trận, đương nhiên có phản kháng nhưng sức lực của một đứa con gái vừa mới bị thương sau vụ ngã xe lần trước vẫn chưa hoàn toàn hồi phục nên không thể đấu lại bọn họ. 
Không biết đã đắc tội gì với đám người này, tôi dùng hết sức bình sinh vùng thoát ra, hỏi họ: 
– Các người là ai thế hả? Sao đánh tôi? 
Con mụ đầu đàn mặt trát đầy phấn, trừng mắt nói: 
– Mày còn dám hỏi tao là ai à con đĩ. Tao là người yêu của thằng mày đang cặp kè đấy. Đi cướp bồ người khác mà không tìm hiểu kĩ chính thất à? Hay mày cặp với nhiều thằng quá nên không biết tao là người yêu thằng nào? 
Ngoài Thiện ra, tôi không qua lại với bất kì người đàn ông nào, ngay cả việc chơi thân với bạn khác giới cũng không hề có. Mà Thiện thì tôi dám khẳng định anh chưa có người yêu, nếu không đã đá tôi lâu rồi, không việc gì phải bao nuôi tôi cả. Hơn nữa, cứ cho là Thiện có người yêu đi chăng nữa, anh nhất định không chọn kiểu người phụ nữ đang đứng trước mặt tôi, bởi cô ta không những xéo xắt mà cũng chẳng có điểm gì nổi bật khiến anh rung động. Chị Yến anh còn chê thì cô ta chưa đủ tầm. 
Cô ta nói tôi giật bồ cô ta chỉ có hai khả năng, một là nhận nhầm tôi, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dut-doan/2475747/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.