Chương trước
Chương sau
Sau 1 tiếng 23 phút được mẹ đưa đến thư phòng “đàm phán”, Liễu Chanh Chanh tắm xong mệt mỏi trở về phòng của mình, còn cẩn thận khóa trái cửa lại, sợ sợi dây thần kinh nào đó của mẹ mình lại có vấn đề rồi lại tới lôi cô ra ngoài để nói chuyện.
Nội dung của cuộc nói chuyện cũng không có gì đặc biệt cả, mẹ cô vẫn chỉ cằn nhằn cô đừng ở nhà chơi game nữa, nên đi ra ngoài nhiều hơn, trông cô chẳng giống một cô gái 21 tuổi xuân sắc đầy vườn chút nào cả.
Liễu Chanh Chanh im lặng, đã 21 tuổi rồi lại còn xuân sắc đầy vườn nữa. Chẳng lẽ nói như mẹ cô thì tuổi 18 chỉ là một cành hoa thôi sao?
Nói tóm lại, mẹ cô nói với cô rất nhiều nhưng không có một câu nào đúng trọng tâm cả. Thật ra cô cũng biết mẹ cô có ý gì, còn không phải muốn cô nhanh chóng tìm bạn trai sao.
Đối với chuyện yêu đương, Liễu Chanh Chanh vẫn luôn cảm thấy cần phải phụ thuộc vào duyên số, làm sao có thể cưỡng ép nó tới chứ?
Thật ra, Liễu Chanh Chanh đã nhận được rất nhiều lời tỏ tình từ các nam sinh khi cô còn học trung học, một số là từ lớp cô, số khác là từ lớp bên cạnh. Không thể nói cô là cô gái xinh đẹp nhất trường, nhưng trong mắt hầu hết các nam sinh thì cô thuộc loại nữ sinh đặc biệt ngoan ngoãn.
Luôn để tóc mái bằng, cột tóc đuôi ngựa, ngồi một mình sân trường lẳng lặng đọc sách.
Nhưng cô cũng không còn cách nào khác đối với chứng mù mặt của mình, cô thật sự không thể nhớ được mặt của những chàng trai đã tới tỏ tình với mình. Hơn nữa, tiết tấu học tập hồi trung học rất căng thẳng, cho nên lúc đó cô đặc biệt mâu thuẫn đối với loại chuyện này.
Dần dần bắt đầu trốn tránh những chuyện như vậy.
Nghĩ đến đây, cô liền mở máy tính lên, lập tức đăng nhập vào . Từ nãy đến giờ Ôn Đồng vẫn liên tục gửi tin nhắn hỏi tại sao cô không online, có phải chưa chuẩn bị kết hôn với Chước Diễm đúng không.
Liễu Chanh Chanh khóc không ra nước mắt. Cô cũng muốn online để kết hôn lắm chứ, nhưng đây không phải do hoàn cảnh ép buộc sao!
Cuối cùng cũng online được, vừa mới vào đã bị Ôn Đồng và An Dao kéo vào trong đội, chịu sự “oanh tạc” liên hoàn của hai người bọn họ.
[Tổ đội] L’Oréal: Sao bây giờ cậu mới online? Lễ cưới của chị Tuyết đã kết thúc rồi đó!
[Tổ đội] Irina: Tớ bị mẹ kéo vào trong thư phòng hỏi chuyện “nhân sinh đại sự”, vừa mới được giải thoát thôi.
[Tổ đội] Nạp Ái Tư: Nhưng sao vị trí của em lại hiện đang ở Tố Nam vậy, em tới đó làm gì?
[Tổ đội] Irina: Đây là một sự cố vô cùng bi thương.
Sau khi nói cho Ôn Đồng và An Dao nghe về chuyện của Medusa và Mèo Con Meo Meo, cả hai người bọn họ đều có vẻ rất ngạc nhiên.
[Tổ đội] Nạp Ái Tư: Chết tiệt, có phải Medusa và Mèo Con Meo Meo đã hoán đổi linh hồn cho nhau rồi không? Chẳng lẽ thiết lập nhân vật không đúng sao!
[Tổ đội] L’Oréal: Không phải Medusa kia là người cuồng anh trai sao! Theo lý mà nói người làm hại cậu phải là cô bé đó chứ.
[Tổ đội] Nạp Ái Tư: Trọng điểm không phải là cái này Tiểu Đồng Đồng ạ. Không phải Mèo Con Meo Meo này là pháp sư hệ gió mà chúng ta đã cứu lần trước sao! Sau đó Tiểu Chanh Tử với đại thần còn tới hỗ trợ cơ mà!
[Tổ đội] L’Oréal: Cho nên em mới nói là thiết lập không đúng đó, chị Dao!
Liễu Chanh Chanh: “…”
Làm ơn, người ta đang thi đại học, chỉ là bớt chút thời gian để chơi game thôi mà, sao có thể nằm không cũng trúng đạn chứ? Lặng lẽ thắp ngọn nến.
[Tổ đội] L’Oréal: Vậy hôm nay cậu không thể kết hôn với đại thần sao?
[Tổ đội] Nạp Ái Tư: Cũng có nghĩa là em không thể nhận được phần thưởng đặc biệt sao?
[Tổ đội] Irina: … Đúng vậy.
Loading...

[Tổ đội] L’Oréal: Vậy đại thần có nói gì không? Tớ thấy anh ta cũng không online.
[Tổ đội] Nạp Ái Tư: Thắp một ngọn nến cho em.
[Tổ đội] Irina: Anh ta nói phần thưởng đặc biệt gì đó không quan trọng, quan trọng nhất chính là em không sao. Hơn nữa, anh ta nói vốn dĩ ban đầu anh ta kết hôn với em cũng không phải vì phần thưởng nhàm chán đó.
[Tổ đội] Nạp Ái Tư: Tiểu Chanh Tử, tại sao chị lại có cảm giác em đang run khi đánh ra những dòng chữ này nhỉ.
Có sao? Cô run rẩy ở đâu chứ, cô chỉ… Nói sự thật thôi mà, không sai, chính là như vậy đó!
[Tổ đội] L’Oréal: Không phải cậu thích Chước Diễm đấy chứ?
[Tổ đội] Irina: Làm gì đến mức như vậy chứ… Cũng đâu phải ở thực tế đâu.
[Tổ đội] L’Oréal: Từ trò chơi trực tuyến đến thực tế, không phải ở trong tiểu thuyết võng du có nhiều ví dụ như này sao?
[Tổ đội] Nạp Ái Tư: Bây giờ em với Chước Diễm cũng giống như vậy đó!
[Tổ đội] Irina: Có phải gần đây hai người đọc quá nhiều tiểu bạch văn (*) máu chó rồi đúng không?
(*) Tiểu bạch văn: tiểu thuyết ngây thơ, đơn giản, chủ yếu thỏa mãn sự yy (tự sướng) của tác giả.
[Tổ đội] Nạp Ái Tư: Đúng rồi, gần đây chị đang đọc bộ võng du XXXX của Nghiên Tiểu Ái, em có muốn đọc không?
[Tổ đội] L’Oréal: Nó rất tuyệt.
[Tổ đội] Irina: (Không nói nên lời)
Liễu Chanh Chanh trò chuyện với hai người bọn họ một lúc, sau đó mở bảng danh sách bạn bè ra, thấy ảnh đại diện của Chước Diễm vẫn còn là màu xám. Buổi tối rồi vẫn không online, chẳng lẽ quá bận sao?
Hình như lúc chiều anh ta nói phải đi làm việc hay gì đó…
Liễu Chanh Chanh có chút rầu rĩ không vui, cũng không biết tại sao mình lại như vậy, giống như không thể yên tâm khi không có Chước Diễm ở bên cạnh? Liễu Chanh Chanh hoảng sợ trước cái suy nghĩ này của mình, nhưng cô cũng không thể tìm ra rốt cuộc có vấn đề ở chỗ nào.
Bởi vì đang chịu sự hình phạt của hệ thống nên không thể làm gì được, mà Chước Diễm cũng không online, Liễu Chanh Chanh nói lời tạm biệt với Ôn Đồng và An Dao, offline với sự mất mát trong lòng.
Kết quả buổi sáng hôm sau, cô vừa mới online liền thấy có lời nhắc của hệ thống ở góc dưới bên trái.
[Hệ thống]: Bạn tốt [Chước Diễm] của bạn đã online.
Đầu của Liễu Chanh Chanh nóng lên, không chút nghĩ ngợi mà kéo anh vào trong tổ đội của mình.
[Tổ đội] Chước Diễm: _ (: з 」∠) _ Ồ, Bé Bò Sữa lại chủ động kéo anh vào, thật hiếm có đó.
[Tổ đội] Irina: Thật ra tay tôi bị trượt, tôi đang chuẩn bị kéo Tiểu Paris vào.
[Tổ đội] Chước Diễm: Nhưng Tiểu Paris không online…
[Tổ đội] Irina: Anh có thể để lại chút kiêu ngạo cho tôi sau khi nói câu kia được không…
[Tổ đội] Chước Diễm: Rất sẵn lòng.
Vị trí đứng của Chước Diễm xuất hiện ngay bên cạnh cô, nhìn hai người đứng một chỗ thế này có gì đó ngọt ngấy đến không tưởng. Nhìn cảnh này, trong lòng Liễu Chanh Chanh không những không biểu lộ ra cảm xúc chán ghét, mà ngược lại… Còn có chút hưởng thụ?
[Tổ đội] Chước Diễm: Nhưng anh không ngờ rằng mình lại online cùng một lúc với Bé Bò Sữa.
[Tổ đội] Irina: Get kỹ năng ăn ý.
Nhìn dòng chữ cô gõ ra, Chử Dực chống cằm cười thật lâu. Nên nói thế nào nhỉ, gần đây anh luôn cảm thấy cô chủ động hơn trước một chút thì phải?
[Tổ đội] Chước Diễm: Em còn bao lâu nữa mới được dỡ bỏ lệnh cấm?
[Tổ đội] Irina: Hơn 20 phút nữa.
[Tổ đội] Chước Diễm: Ừ, vậy anh sẽ đưa em tới lễ đường trước. Sau khi lệnh cấm được dỡ bỏ thì lập tức kết hôn.
[Tổ đội] Irina: Lập tức sao? Không phát thiệp mời, không mở tiệc chiêu đãi khách khứa sao?
[Tổ đội] Chước Diễm: Sau này bổ sung sau.
[Tổ đội] Irina: …
Đại thần, loại suy nghĩ tâm linh này của anh tôi thật sự không thể hiểu được! Tại sao lại muốn cưới trước rồi mới chiêu đãi khách khứa chứ, đâu phải cưới tận hai lần đâu!
Tiền của anh chẳng lẽ không phải là tiền sao!
Đang nghĩ đến đây, Liễu Chanh Chanh chợt nhìn thấy trong hòm thư của mình xuất hiện một bưu kiện.
[Bưu kiện]: Bạn tốt [Chước Diễm] của bạn đã tặng cho bạn một bộ “Quà kết hôn”.
Mới vừa cảm thán xong thì gửi cho cô lập tức, động tác có phải quá nhanh rồi không!
Chước Diễm mời cô cưỡi lên con thú cưỡi rồng đen băng giá của mình, đi thẳng đến lễ đường ở phía nam thành phố chính.
[Tổ đội] Irina: Tôi đã nhận được lễ phục rồi.
[Tổ đội] Chước Diễm: Thích không?
[Tổ đội] Irina: Đồ anh tặng chẳng lẽ tôi còn băn khoăn được sao.
[Tổ đội] Chước Diễm: _ (: з 」∠) _ Những chuyện đó đều không quan trọng, em vui là được rồi.
Em vui là được rồi.
Vui là được rồi!!! Liễu Chanh Chanh quay đầu lại muốn cào vào tường. Phong cách gần đây của Chước Diễm thay đổi quá nhiều. Cái kiểu ngốc nghếch như vậy khiến người cuồng nam thần đẹp trai như cô có chút bị chèn ép, không, thở nổi!
/ (ㄒ o ㄒ) / ~~ Cứu mạng!
[Tổ đội] Irina: Thật ra là kỹ năng sống mà tôi học được là rèn nên hai ngày nữa, tôi sẽ chuẩn bị nguyên liệu để chế tạo vũ khí Nam Kiếm Khách cho anh.
[Tổ đội] Chước Diễm: Nguyên liệu làm vũ khí của Nam Kiếm Khách cấp 70 dường như rất khó kiếm.

[Tổ đội] Irina: (Biểu cảm nghi ngờ) Anh đang nghi ngờ khả năng của tôi sao?
[Tổ đội] Chước Diễm: Tất nhiên là không.
[Tổ đội] Irina: Ngoan.
Cả hai nhìn thấy khu vực an toàn của lễ đường vẫn còn cách đó một khoảng. Đột nhiên Liễu Chanh Chanh phát hiện ra có một ánh sáng màu đỏ lấp lánh xuất hiện quanh màn hình. Tình huống này nói chung là nhân vật trong game đã phải nhận sát thương!
Cô lập tức chuyển tầm nhìn sang bên cạnh, sau đó phát hiện ra có năm người chơi trông giống như pháp sư đang đứng bên cạnh bọn họ.
Kết quả khi ánh mắt đảo qua một vòng liền phát hiện ra trong năm pháp sư này có một người đặc biệt quen thuộc.
[Tổ đội] Irina: Là bán yêu Alice.
[Tổ đội] Chước Diễm: Đừng hoảng, để anh đi xem tình hình.
Năm pháp sư này tạo thành một vòng tròn, vây quanh Chước Diễm và Liễu Chanh Chanh.
[Trước mặt] Chước Diễm: (Biểu cảm mỉm cười) Không biết tại sao mọi người lại chặn đường chúng tôi nhỉ?
[Trước mặt] Alice: Chước Diễm, đừng giả vờ nữa. Ta không thể chờ đợi đến hội chiến được, bây giờ chấm dứt luôn được chứ?
[Trước mặt] Chước Diễm: Cái gọi là chấm dứt không phải nên là ta với ngươi một chọi một sao. Xem ra tiếng Trung của ngươi không được tốt lắm.
[Trước mặt] Alice: Chết tiệt, ngươi đã cho ta ăn đủ rồi! Ông đây đang vui nên đem thêm bốn người nữa tới diệt ngươi!
[Trước mặt] Cá Mập Hồng Chiến: Thôi, đừng nói nữa, bắt đầu chiến đấu được chưa?
[Trước mặt] Cá Mập Xanh Chiến: Chước Diễm, nghe nói không ai trong bản đồ dã chiến có thể giết được ngươi, để xem lần này như thế nào.
[Trước mặt] Cậu Bé Tốt Bụng Đáng Yêu: Ồ, nói cho mà nghe, Nữ Kiếm Khách này không có trang bị gì cả.
[Trước mặt] Thần Thú: Chẳng lẽ là do lần trước ngã chết nên bị hệ thống trừng phạt sao?
[Trước mặt] Irina: Các ngươi 5 đánh 2 mà không thấy hổ thẹn sao!
Thật ra không phải 5 đánh 2 mà là 5 đánh 1, cô bây giờ trông có khác gì gà luộc đâu. Tất cả bọn họ đều là quân chiến đấu từ cấp 65 trở lên đó!
[Trước mặt] Chước Diễm: Không sao đâu, anh sẽ bảo vệ em.
Liễu Chanh Chanh muốn đập đầu vào tường: “…”
Cái tên khốn nạn Chước Diễm này, sức chiến đấu gần đây của anh có phải đang tăng lên theo đường thẳng không! Nói thật đi, có phải anh đã hack rồi đúng không, nói cho tôi biết đi, tôi sẽ không nói cho ai khác biết đâu!
Năm pháp sư ở phía đối diện có lẽ không còn kiên nhẫn chờ đợi nữa, lập tức lao thẳng về phía anh mà buff tốt nhất.
Liễu Chanh Chanh lúc này là một cái tài khoản rỗng chỉ với 500HP đáng thương, chỉ cần chịu một cú đánh nhẹ cô có thể chết ngay lập tức! Có lẽ biết được điều này nên hai tên pháp sư đã chuyển hướng và định tấn công từ phía sau, nhưng lại bị chặn lại bởi vị trí của Chước Diễm. Lực sát thương do bộ combo kỹ năng AOC (Phạm vi tấn công) gây ra khiến [Cá Mập Hồng Chiến] và [Cá Mập Xanh Chiến] trực tiếp mất một nửa máu.
Đồng thời, anh lập tức xoay người lại làm bay sức sát thương của ba người [Alice], chờ kỹ năng nguội đi. Mặc dù Liễu Chanh Chanh không thể tung ra kỹ năng của mình, nhưng vị trí của cô rất tốt, rất nhiều lần đã tránh được sự sát thương.
Liên tục né tránh, giống như đang thả diều.
Các kỹ năng của Chước Diễm lập tức tấn công ngay khi nó nguội đi, trước tiên là giết chết [Cậu Bé Tốt Bụng Đáng Yêu] và [Thần Thú].
[Trước mặt] Cậu Bé Tốt Bụng Đáng Yêu: Tôi đi đây! Cẩu thả.
[Trước mặt] Thần Thú: Tại sao lại trái với đạo trời như vậy chứ?
[Trước mặt] Chước Diễm: Cảm ơn vì đã khích lệ.
[Trước mặt] Irina: …
Người anh em, anh có thể ngừng chơi đẹp vào lúc này được không. Còn ba người nữa, ba người nữa đó!
Phải nói rằng trong điều kiện không có “vú em”, Chước Diễm có thể chơi như vậy đã là rất tuyệt vời rồi, cho nên trước đây anh được gọi là “Sát thủ mạnh nhất lịch sử” cũng không phải là không có lý do.
Nam Kiếm Khách có một kỹ năng tầm xa gọi là phóng thích, kỹ năng CD cũng không phải đặc biệt dài. Sau khi Chước Diễm phóng một luồng POKE (tiêu hao từ xa) vòng quanh ba người kia, nó chỉ cần xay nát tất cả đối thủ thành còn nửa máu.
Tuy nhiên, anh chàng này tỏ ra quyến rũ đến mức khiến họ không thể bắt kịp được!
Sau đó, đợi cho tất cả các kỹ năng nguội đi rồi thu lại bộ kỹ năng. Nhìn thấy cả năm pháp sư kia đều đã bị giết, Chước Diễm chỉ còn một phần ba HP lập tức quay lại bên cạnh Liễu Chanh Chanh, nhìn cô trìu mến.
Đây chính là chân chính giết người chốn hồng trần, thoát khỏi Bạch Yến.
[Tổ đội] Chước Diễm: Vấn đề đã được giải quyết.
[Tổ đội] Irina: Để tôi thả cho anh một cái yêu thích.
[Tổ đội] Chước Diễm: Chỉ như vậy thôi sao?
[Tổ đội] Irina: Còn gì nữa?
Kênh [Trước mặt] liên tục hiện ra tin nhắn, Liễu Chanh Chanh cũng lười đọc nó nên đã nhấp vào nút tắt, nhận lời mời cưỡi thú của Chước Diễm, đi về phía giáo đường.
Hoàn toàn bỏ qua tiếng kêu của năm xác chết bên dưới, Rồng Đen Băng Giá không chút nghĩ ngợi mà bước qua người bọn họ
Liễu Chanh Chanh cảm thấy Chước Diễm làm như vậy thật sự quá tệ rồi.
[Tổ đội] Irina: Trực tiếp nghiền nát cơ thể của bọn họ như vậy, anh quá tệ rồi đó.
[Tổ đội] Chước Diễm: Anh đã nói là sẽ bảo vệ em, chắc chắn anh sẽ làm được.
[Tổ đội] Irina: Tiểu Diễm Tử.
[Tổ đội] Chước Diễm: Sao vậy?
[Tổ đội] Irina: Tôi nhận ra… Tôi có chút chút chút chút chút thích anh.
[Tổ đội] Chước Diễm: Đó là một vinh dự lớn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.