‘Sau khi tan học cùng nhau ăn cơm, Chử Dực.’
Chữ viết của Chử Dực thật sự rất gọn gàng và ngăn nắp, không hề nguệch ngoạc như phần lớn các nam sinh khác. Nhìn chằm chằm tờ giấy một lúc, lúc này Liễu Chanh Chanh mới nhận ra mình đã bỏ qua một điểm quan trọng nào đó.
Sau khi tan học cùng nhau ăn cơm…
Cùng nhau ăn cơm…
Ăn cơm…
∑ ( ̄ □  ̄;) Liễu Chanh chanh đột nhiên nhớ ra tuần trước mình đã hứa với Chử Dực sẽ mời anh đi ăn cơm, nhưng mà hai ngày gần đây cô lại bận tới sứt đầu mẻ trán với bài tập của giáo sư đầu hói.
Làm sao có thể nhớ đã hẹn nam thần đi ăn chứ?
Mặc dù trước sau hai người cũng không tính là có quen biết, nhưng… Liễu Chanh Chanh khẽ ngước mắt lên nhìn xung quanh. Cũng may môn Thường thức âm nhạc được giảng dạy bởi một cô giáo xinh đẹp, cho nên hầu hết những người tham gia lớp học này đều là những chàng trai độc thân tới để ngắm những cô gái xinh đẹp.
Nhưng số lượng con gái cũng không ít, hầu như mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía sau lưng cô.
Cảm giác không thể giải thích được!
Người xưa có câu “Bí mật càng khó giữ nếu càng nhiều người biết”. Không chừng cái người lần trước đăng bức ảnh cô bung dù cho Chử Dực lên Weibo chính thức và lan truyền tin đồn cũng đang ẩn mình ở trong đó.
Hơn nữa, tại thời điểm này ——
Giờ học cao điểm + Cùng nhau rời lớp + Ăn cơm cùng nhau = …
Bộ não của Liễu Chanh Chanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-de-thuong-cua-chanh-chanh/1736791/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.